A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

you’re a poem, unlike any other
you like to undo the flower in her hair
circumvent
the small waist
dawn you ruffle the hairy quills
in the dark, a deer growing horns
prancing
footprints
hidden behind a tree of bright light
this way it’s easy
to undress
change clothes
in the hair
you remove each flower
like you always have
a person at a time
you behold
and know-how
you’re more beautiful
in the dark
+++
you cried:
come back
to me
embrace me
untangle my hair
hard
like a bull’s horn
fingers
through the tangle
part
the silky
fragrant flesh
to covet you
like a rose
swallowing
a bee
+++
your glance
upon the red flower
blinding
heart
waist
wide hips
you shuffled your feet
like the foot of horizons
still
glancing at your watch
because you’re always in a
hurry
fearing nightfall
+++
the idea of waiting for fame
now sleeps peacefully
by the window
you unbutton
fall into
crisp the laughter
that is not yours
beneath
the hills
rising is the summer
on its backs, now dying
you feel the slight chill
night, you drew a circle
five petals
three stars
two butterflies
caterpillars
in a garden
-scape effigy
like a burglary
you know it’s not right
reckless
cheeky
exhausting
elation
siding a little
circling once
digging in
and pulling out
sulking
smiling
fresh to withering
like a summer
you had abandoned a whole plate
of condiments
since already inebriated
was the wine
.
October 2018
_____
bạn là bài thơ, không như những người khác
bạn thích gỡ hoa trên tóc
chạy vòng eo
thon
buổi sáng bạn xù lông nhím
đêm, làm con nai mọc sừng
nhảy
những bước chân
nấp sau một cái cây ánh sáng
bằng cách đó bạn dễ dàng
khi phải cởi hay thay quần áo
mái tóc
bạn gỡ ra những bông hoa
như bạn vẫn gỡ
từng người một
bạn ngắm
và biết, bạn
đang đẹp lên như thế nào
trong bóng tối
+++
bạn khóc:
trở lại
với tôi
ôm tôi vào lòng
vuốt lại mái tóc cho tôi
cứng
như sừng trâu
ngón tay
vuốt tóc
mở
dải lụa
da thơm
sẽ bao bọc bạn
như hoa hồng
nuốt
con ong
+++
cái nhìn của bạn
nơi bông hoa đỏ
chói
ngực
vòng eo
hông rộng
bạn di chuyển đôi chân
như những chân trời
vì vậy
bạn liếc vào đồng hồ
vì lúc nào bạn cũng
vội
sợ trời
tối…
+++
sự chờ đợi danh vọng
giờ ngủ yên bên
cửa sổ
bạn cởi khuy áo
nằm xuống
trong tiếng cười giòn
không phải bạn
bên dưới
những ngọn đồi
nhô lên, một mùa hè
trên lưng, đã chết
bạn thấy hơi lạnh
đêm, bạn vẽ vòng tròn
năm cánh hoa
ba ngôi sao
hai con bướm
một bầy sâu
trong khu vườn
cảnh tượng
như một vụ trộm
bạn biết làm vậy là không ổn
dại dột
khôn ngoan
mệt mỏi
hạnh phúc
nghiêng một chút
xoay một vòng
bạn đút
và rút ra
mếu và cười
tươi và héo
như một mùa hè
bạn từng phải bỏ cả một đĩa
mồi
khi rượu
đã say
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.