A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

IT’S TWISTED, HENCE, IT MIGHT BE THE REASON WHY YOU COULDN’T SEE
the poem
tattoo on my body
with my two hands
nurture the genteel souls
from the words I read
and the friends I implore
late at night
“Why won’t you stay?”
the poem
though you can’t see
it’s still tattooed on my body
every millimetre of flesh
entirely
from the bruising purple ink jar
the complement of this life
the poem
believes it’s a picture-perfect tattoo
when I stretch and flex
it shatters
like broken glass
the poem
it’s perfect even when
it is a fake
HUE
blue purple
twisting bruises like hair
in the bun of a galaxy
hue
yellow
beckoning the skin
black
like the pencil liner for her eyes
more serious is white
she is quiet
pink
the stuff of life
signs of trauma on veins
twisting browns
she
tries hard to hide
you
as a shadow
she couldn’t bear to look at
like how you
couldn’t handle her glance
the colour of pain
IN THE DIARY SO NOTED
I dream of lying in bed
fully cloth
but the dream had undressed me
in the dream
you’re a conqueror
you came
with fingers on my flesh like a blanket
fingers behind my head like a pillow
you fetter
more than scarlet
yet after you say
because I exploded
pain
is something you’ll never see
you are in me
like salt in the sea
like the sugar in the fruits in the trees…
.
November 2018
_____
BỊ XOẮN, NÊN CÓ THỂ BẠN KHÔNG NHÌN THẤY
bài thơ
xăm trên thân thể của tôi
từ hai bàn tay tôi
cầm giữ những linh hồn dịu dàng
từ những lời tôi đọc
và những người bạn mà tôi níu kéo
khi đêm đã muộn
“tại sao bạn không ở lại với tôi?”
bài thơ
mặc dù bạn không nhìn thấy
nó vẫn bị xăm trên thân thể của tôi
mỗi milimét thịt da
tất cả
từ bình mực bầm tím
cuộc đời này miễn phí
bài thơ
nó tưởng mình là hình xăm hoàn hảo
khi tôi co duỗi
nó bị vỡ tan
như một cái ly vỡ
bài thơ
nó hoàn hảo cả khi nó
giả vờ…
MÀU
xanh tím
các vết bầm xoắn như một búi tóc
của thiên hà
màu
vàng
báo hiệu làn da
màu đen
như bút chì nàng kẻ mắt
trầm trọng hơn với
màu trắng
nàng im lặng
màu hồng
làm cuộc sống
những dấu hiệu bi thương trên tĩnh mạch
ngoằn ngoèo màu nâu
nàng
cố gắng che giấu
bạn
là cái bóng
làm nàng không thể nhìn
giống như bạn
không thể chịu được ánh mắt nàng
màu đau đớn…
CHỈ VIẾT TRONG NHẬT KÝ
tôi mơ ước mình đang nằm trên giường
và mặc quần áo
nhưng mơ ước đã cởi quần áo của tôi
trong giấc mơ
bạn là một kẻ xâm nhập
bạn đến
với ngón tay trên thịt tôi như tấm chăn
ngón tay ở phía sau đầu của tôi như chiếc gối
bạn kết nối
nhiều hơn màu đỏ
sau đó bạn lại nói
tại tôi bùng nổ
đau đớn
là điều mà bạn không bao giờ nhìn thấy
bạn ở trong tôi
như muối trong biển
như đường trong trái cây
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.