
Yêu anh không biết để đâu
Để với tiền cắc lâu lâu em xài
Bên ngoài hay trong không anh
Em đã xài cho hết banh túi tiền
Yêu anh em như cái cốc
Khát anh cả ngày em ngốc quá trời
Yêu anh em như cái chảo
Bao nhiêu cảm xúc em xào anh xơi
Yêu anh em như lửa hồng
Cả ngày em nóng và nồng mùi anh
Yêu anh em như bánh mì
Ghen gì cả ngày em lì như bơ
“Và rồi đặc quánh như thơ
Đêm xẻ lấy ruột nhét vơ cọng ngò”
Yêu anh như ăn mì gói
Xơi hoài em vẫn thấy đói anh ơi
Em xơi em lại đầy hơi
Đầu đuôi thoát ra khơi khơi tình mình
Dược sĩ đã bạc tóc tiêu
Xanh đỏ trắng viên bao nhiêu là vừa
Yêu anh em không biết bơi
Chết đuối vì anh trời ơi có thật
Anh là đại dương của em
Em có thèm anh nghĩ xem chi phao
Giếng anh em té u đầu
Bầm tím tê tái sức đâu leo ra
Anh là biển mà anh yêu
Em là cá vẫn muốn tiêu vì anh
Nhớ em anh như thanh sắt
Mài bén đêm ngày đem cắt cái duyên
Yêu anh nhớ mãi màu anh
Hoài hoài đếm mấy viên xanh thuốc thần
Xa xa lại lại gần gần
Nhờ cô cố vít ta mần hát thơ
Thầy à dạ dạ thưa thầy
Nhờ cô cố vít em bầy đặt thơ
Ôi kìa anh là cảm hứng
Đứng, làm em rụng cả trứng anh yêu
Yêu anh không biết để đâu
Để trong lỗ rốn lâu lâu xoa dầu..
Yêu anh không biết để đâu
Để trên mí mắt lâu lâu thấy gần
Mê anh ghê ghê gớm gớm
Mơ mơ em bắt đom đóm anh yêu
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.