A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

Forgive me
–
It’s a pity you’ve missed me the other day
I would have drank until we couldn’t stand up
What’s forty odd bottles of beer
The entire night swaying side to side
–
The city under curfew swaying
And I’m alone whistling
The cold moon right behind
Cursing, laughing unhindered
–
A time when I would let nothing slide
Hung around on the merrygoround
Life was like the wine sediment at the bottom of the barrel
Life was thrown life away without a twitch of an eyebrow
–
A time when I would never let anything go
Ready to share any burden with my brothers
Embittered with smear of bullets and baton
Retreating not once from tyranny
–
Now I am nothing but a minion
Wrapped up in a despicable life
In circles in an unyielding square cage
A lame horse alive barely for a hundred year.
_____
JANUARY 2022
Tha lỗi cho ta
–
Tiếc mày không gặp ta ngày trước
Ta cho mày say quất cần câu
Rượu bia bốn chục chai đồ bỏ
Uống từ chạng vạng suốt đêm thâu
–
Thành phố giới nghiêm ta ngất ngưởng
Một mình huýt sáo một mình nghe
Theo sau còn có vầng trăng lạnh
Cao tiếng cười buông tiếng chửi thề
–
Thời đó là thời ta chấp hết
Lửng lơ hoài trên chiếc đu quay
Đời mình như rượu còn ly cặn
Hắt toẹt đời đi chẳng nhíu mày
–
Thời đó là thời ta bất xá
Sẵn sàng chia khổ với anh em
Hơi cay đạn khói, dùi matrắc
Bước cũng không lui trước bạo quyền
–
Bây giờ ta đã thành ti tiểu
Uốn vào khuôn khổ cuộc đời kia
Loanh quanh trong chiếc chuồng vuông chật
Sống đủ trăm năm kiếp ngựa què.
–
Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972
Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
1 comment