A poem in Vietnamese by Đinh Trường Chinh
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đinh Trường Chinh

morning notes sáng
–
I came across
a winter day
the biggest storm this century
passing a sleeping person by a sewer cap
void of dreams
passing a child playing the violin
by a hat with loose change
and the beanie wearing doll.
.
I came across the homes
at the edge of a forest white in snow
passing the horns
by the railway line
I’m rushing
the brass gramophone playing
from the old cafe blaring
or was it the paintings
sad behind
the glass panes of winter.
.
I came across
quickly across
someone’s shadow
frozen solid on the ground
a shadow
not mine.
.
February 2021
—
tôi đi băng qua
những ngày mùa đông
trận bão tuyết lớn nhất thế kỷ
đi qua một người nằm ngủ bên nắp cống
không có giấc mơ
đi qua đứa trẻ ngồi đàn vĩ cầm
bên chiếc nón đựng tiền
và một con búp bê đội mũ ấm.
.
tôi đi băng qua những căn nhà
ở ngoài bìa rừng trắng xoá
đi qua tiếng còi hụ
ven đường rày xe lửa
đi qua vội vã
tiếng kèn đồng
phát ra từ quán cà phê cũ
hay những bức tranh
nằm buồn sau
khung cửa kính mùa đông.
.
tôi đi băng qua
băng qua rất nhanh
một bóng người
đóng băng trên mặt đường
chiếc bóng của một ai đó
không phải là tôi.
.
-đtc
20.2.2021
Đinh Trường Chinh, the poet, and artist was born in 1970 in South Vietnam. The poet currently works in IT in Virginia, U. S. A.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.