drinking alone

A poem in Vietnamese by Đặng Tiến
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

DRINKING ALONE

[A losing argument with Li Bai]
÷÷÷÷÷

NYE
It’s dark
The earth is in darkness
I find the need to disconnect the power
The need for complete darkness
Pouring myself a glass of wine
As I mingle with the dark
Drinking with the dark
The universe in a singular colour
No moon, no stars
No wind but a hint of eerie rain
In thanksgiving to heaven and earth
Room enough for me to let go
I’m thankful for the night
Room enough for me to hide
The alcohol warm enough to soothe my heart
The alcohol bitter enough for me to discern what is sweet
Oh just there in the dark is
a reflection of you in the alcohol, faces of those long gone
Those who will never come back
My brothers and sisters in the shadows
My parents there in the dark
The returning memories of a soldier
Endless wandering
As fleeting as nothing
Shimmering
Shadows
Hot alcohol
The wavering misty rain may be there or not there at all…

NYE
Upon the enormity of heaven and earth
Vast darkness
My soul rising with the alcohol vapours
My soul wavering in the cool rain
The universe shimmering
And I say I am
I could be
Possibly
Drunk.
—-
January 2023
_

ĐỘC ẨM

[Thử cãi nhau với Lý Bạch]
÷÷÷÷÷

Đêm cuối năm
Tối trời
Tối đất
Tự thấy cần ngắt điện
Bóng tối ngập đầy
Tự tay rót rượu
Ta hòa cùng bóng đêm
Ta uống cùng bóng tối
Vũ trụ mang mang một màu
Không trăng không sao
Gió cũng không
Lấm chấm mưa bay mơ hồ thoáng chốc
Ta thầm cảm ơn trời đất
Đủ rộng cho ta thả hồn
Ta thầm cảm ơn đêm tối
Đủ mênh mang cho ta ẩn mình
Hơi rượu đù nồng nàn cho ra thấy lòng yên tĩnh
Rượu đủ cay cho ta thấy ngọt
Ô kìa
Trong bóng đêm rượu long lanh hình như in hình gương mặt bạn bè gương mặt những người đã vĩnh viễn đi xa
Anh chị ta hiện về thấp thoáng
Mẹ cha ta hiện về thấp thoáng
Những kỉ niệm một thời làm lính cũng hiện về
Và những chuyến đi lang bang vô định
Thấp thoáng như có như không
Long lanh
Bóng đêm
Hơi rượu nồng
Mưa bụi bay mơ hồ như không như có…

Đêm cuối năm
Mênh mang đất trời
Mênh mang bóng tối
Ta thả hồn vào hơi rượu nồng
Ta thả hồn vào phảng phất mưa bay
Vũ trụ lấp loáng
Hình như ta đã say.


Đặng Tiến, the poet born in 1961 is a retired lecturer, who currently lives in Thái Nguyên, Vietnam. 

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

Leave a comment

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: