A poem in Vietnamese by Vũ Trọng Quang
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đinh Trường Chinh

The evil poisoning the world
Blatant engorgement and excess escaping
The entire world in the heat rising
Poetry is trapped in his stead
Thrown in some corner of the house
.
Without a confession impotent
Not even half of the truth
Banh mi Saigon week after week hot and fresh
Wedges of The Laughing Cow resonating
.
Still living eating breathing
The sad air settling in our lungs
Two ears but stubborn as a mule
Insecurity harbouring security
.
Quietly the people in white sacrifice
Desperately watching their wives and children through a pane of glass
Screaming louder than words
.
Prayers in sorrowful tones in verses of joy
Guitars strumming from windows of isolation echoing to the pit(of despair)
Bells ringing evocation obscuring bells of marriage
An infant cries for joy in its mother’s womb
A young woman brushing her hair in front of a broken mirror
.
All shall be fine
Risky lovey-dovey poetry returning
The poetry trapped now standing tall defiant
An entomologist
.
Not mere nibbles of Thunder
The ten parts left of a curse is far from prophetic
Life goes on
.
Remember “the charm” of martial law in a verse
“Tad sad is the small market at curfew
The door half ajar very wary of me, you”
.
March 2020
_____
BI THẢM – LẠC QUAN
.
Tàn độc nhiễm độc thế gian
kền kền no nê thừa mứa bay đi
tăng thân nhiệt toàn cầu
thơ bị nhốt trong chỗ của hắn
thậm chí trong xó bếp dưới gầm giường
.
không xách động thậm xưng tai ương
không một nửa sự thật
tuần lễ bánh mì Sài Gòn đều đặn nóng hổi
cộng hưởng tam giác con bò cười nơi cửa miệng
.
vẫn sống vẫn ăn vẫn thở
không khí tình hình xuống buồn phiền hai lá phổi
chỉ một lá gan gan lì gan dạ
bất an nuôi dưỡng bình an
.
thầm lặng những người áo trắng hy sinh
tuyệt vọng nhìn vợ con qua cửa kính
lớn hơn nhiễu những lời nói
.
điệu buồn câu kinh niềm vui câu kệ
tiếng đàn guitar cửa sổ cô lập vang tới vực
tiếng chuông cầu hồn giảm khuất tiếng chuông cầu hôn hiển hiện
tiếng khóc hài nhi trong lòng mẹ hân hoan
cô gái chải tóc làm đẹp trước gương vỡ
.
sẽ ổn thôi
thơ liều mạng lãng mạn quay về
thơ bị nhốt vươn vai đứng dậy đối diện
nghe rõ côn trùng
.
không gậm nhấm sấm Trạng
lời nguyền mười phần còn lại xa lắc đâu phải tiên tri
cuộc sống vẫn tiếp tục
.
nhớ xưa “diễm lệ” thiết quân luật ứng vào câu thơ
“Giới nghiêm chợ nhỏ buồn xo
Nửa khung cửa hẹp em hồ nghi anh”
Vũ Trọng Quang, the poet currently lives in Saigon, Vietnam.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.