A poem in Vietnamese by Hứa Hiếu
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

content somewhat on the wings of dreams
to the human race return
aware, feet still bound
thoughts beyond a confined boundary of the sky
.
at times, frustration ignites
unburn flesh
pigments the mind
an entire life
to the stem a worm-eaten frond
fallen upon the world peeping at passing clouds, powerless
.
at times, resentment drown a life
in troubles inebriated not
but a continuously unstable depiction
of this life
a heart ejected by sadness
a sour living portrait of vomit
.
our return
a floundering echo at the end of a road
an injured creature knows it must face its nemesis, for the last time
how could we had our back to it
hid in a winding path, ran
.
a wart remains in the pad of our feet
we sliced it constantly without a cure
in a single case of bullet
.
January 2020
____
bất lực
.
thỏa mãn được phần nào kỳ vọng của cánh chim
rồi cũng trở lại làm người
mới biết, chân bước vẫn còn bị bó rọ
ý nghĩ còn rộng hơn lưới trời
.
có lúc, bực mình nổi lửa
không cháy da bỏng thịt
mà đã là vết nám trong tâm khảm
cả đời
chiếc lá bị sâu mọt ăn cuối nhánh
rụng xuống trần gian nằm ngó mây trôi, bất lực
.
có lúc, giận mình, uống hết đời
không say khướt ưu phiền
mà chỉ là ngất ngưởng hình tượng
suốt kiếp
tâm tư bị nỗi buồn nôn tháo
nhễu nhão xuống cuộc đời bầy nhầy một chân dung
.
ta về
âm vang cuối đường là khập khễnh
con vật thương tật còn biết ngoảnh lại đối diện kẻ thù, lần cuối
nỡ lòng nào ta quay mặt
như con đường co quanh trốn, chạy
.
lòng bàn chân còn nguyên mụt cóc
xẻo hoài không hết
một lằn đạn
.
ngày 8.03.11
https://damau.org/19514/bat-luc
Hứa Hiếu, the poet from Vung Tau, Vietnam, currently living in Lawrenceville, USA.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.