A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Nguyễn Tấn Vĩ
you’ve lost yourself
like someone who has definitely tested positive
lying in an emergency room
softly caressing what felt like
fractured glass
rotten memories
`
in the park
you crawl
on all four
you’re stepped upon
like a cricket
depression is but history
`
we don’t have heroes
we’re survivors
`
a nation,
void of suspense
void of the tears(so intense)
void of shame
void of pain
`
a nation is gone
on an adventure
discovering new opportunities
day in day out through with this sickness
we’ll be rich like those with nothing on
in fur coats
—
August 2021
———————————
bạn đánh mất bản thân mình
như một kẻ dương tính nặng
nằm trong phòng điều trị
nhẹ nhàng vuốt ve những cảm giác
như thủy tinh bị rạn
và những kỷ niệm thối rữa
`
tại một công viên
bạn có thể bò
trườn về phía trước
và sau đó bị đạp lên
như dế
đó là sự trầm cảm của lịch sử
`
chúng ta không có anh hùng
chúng ta chỉ là những người sống sót
`
đất nước,
không còn kịch tính nữa
không còn nước mắt nữa
không còn xấu hổ nữa
không còn đau đớn nữa
`
đất nước đã biến mất
trong một cuộc phiêu lưu
mỗi ngày một cơ hội
và với căn bệnh này
chúng ta sẽ giàu như những người ở truồng
chỉ mặc áo lông thú

Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
1 comment