when sugar is no longer sweet

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Trần Băng Khuê


tell me

closed is heaven’s door

no one left on earth

to see you cry

let me know

you can’t go home

you got nowhere to hide 

away from the storm

let me know when

everything you see now is bleak

you’re lonely

tell me

funny stories

no longer make you laugh

let me know 

when sugar is no longer sweet

when laughter is replaced

by your enemy

grounded in every meal

tell me 

just tell me

if you’re used to it

and even if you’re not used to it

I will know

because when it rains

when the teardrops touches your skin

I will tell you: – (em)you’re going to be fine

you can just knock on the door

don’t say that’s not your home

any more

and even when the sugar is no longer sweet

the way we can no longer see the smiles

we can still find our way back

the way you used to rule the world

in each faltering small step

a new path

full of hope

tell me

you are a friend

tell me

and this world will listen…

(September 2021)

chỉ cần nói với tôi

thiên đường đã đóng cửa

không còn ai trên trái đất

nhìn thấy bạn khóc

chỉ cần cho tôi biết

nếu bạn không thể trở về nhà

bạn không tìm được một nơi ẩn náu

trong cơn bão

chỉ cần cho tôi biết

mọi thứ bạn nhìn thấy cực kỳ ảm đạm

bạn cảm thấy cô đơn

chỉ cần nói với tôi

ngay cả những câu chuyện vui

không còn có thể làm bạn cười

chỉ cần cho tôi biết

nếu vị đường không ngọt cho bạn nữa

thay vào đó

bạn sẽ thấy tiếng cười của kẻ thù

trong mỗi bữa ăn

nói với tôi

chỉ cần nói với tôi

nếu bạn đã quen với điều này

và thậm chí nếu bạn không quen

tôi vẫn biết

vì khi trời đổ mưa

những giọt nước mắt chạm vào da

tôi sẽ nói với bạn rằng: – em không sao đâu

em cứ gõ cửa

em đừng nói rằng đó không phải là ngôi nhà của

em nữa

và thậm chí nếu những hạt đường đã mất đi sự ngọt ngào của nó

như chúng ta không còn nhìn thấy nụ cười

chúng ta vẫn sẽ tìm đường quay lại

cách mà em từng cai quản thế giới này

bằng những bước chân ngập ngừng nhỏ bé

từng tạo ra một con đường

đầy hy vọng

chỉ cần nói với tôi

bạn là một người bạn

chỉ cần nói với tôi

cả thế giới sẽ lắng nghe…

Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

8 comments

Leave a comment

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: