A poem in Vietnamese by Nguyễn Văn Gia
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

Lovely gentle
eyes like
Blue sky perched
upon the veranda
Were you born to
the world to
Sweeten the earthly
pages of poetry
–
Time be it not
like the wind
Thoughtlessly blowing
swaying the poor waves
The sound blues –
as rosy as poetry
Proud against life –
unhurriedly languishing
–
Asking time and again
to slow down
Ease the wilting,
the fragility,
the rapid decline
– Be not flowers or clouds
or as shiny as glass –
So you may be my love,
forever youthful
in my naive clumsy poems.
_____
ĐỪNG NHƯ
NGỌN GIÓ
Đôi mắt đẹp
và hiền như thể
Khoảng trời xanh
đậu trước hiên nhà
Có phải
trời sinh em ra để
Những trang đời
ngọt lịm thi ca
–
Năm tháng ơi
xin đừng như ngọn gió
Thổi vô tình
nên sóng cả nghiêng chao
Những xanh biếc –
hồng hào như thơ đó
Ung dung giữa đời –
chẳng vội hư hao
–
Cứ ao ước thời gian
đi chậm lại
Đừng chóng tàn
dễ vỡ
và trôi nhanh
– Chớ là hoa là mây
là lóng lánh thủy tinh –
Để em mãi thanh xuân
trong thơ anh vụng dại.
*****
JANUARY 2022

Nguyễn Văn Gia, the poet and facebooker is a retired English professor born in 1951, Thanh Khe, Danang, Vietnam.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
Blessings to you Trâm for translating. I really enjoy this poet. 🦋⭐️❤️
LikeLiked by 1 person
I agree
LikeLiked by 1 person
cheers! ❤
LikeLike