A poem in Vietnamese by Hứa Hiếu
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

in the perished poems
(she declared!)
I saw life
in each letter
as I began to read, each word is spelled out
a cloud floats by above my head
a wave crashing into the shore
roughing up a bolder
a woman’s cramps returning
the dark side of the moon eager for light
budding an awkward sound
.
a husky voice of an owl in the dark
they say an omen
heralding someone on their last breath
ah no
just me sighing lightly
in a graveyard scattered with bioluminescence
glowing
.
perhaps
I should rent a billboard
carpenter
specialty – coffins
shrouds for words
silent as a snail.
.
October 2019
_____
trong nhỮng bÀi tHơ chẾt
(cô ấy nói thế!)
tôi thấy lắm sự sống
của từng con chữ
chúng bắt đầu đánh vần khi tôi bắt đầu đọc
từng cụm mây bay qua đầu
từng con sóng chập chững vỗ vào bờ
tức tối ghềnh đá
cơn đau thiếu nữ trở dạ
mặt tối của trăng cố trở mình qua phía sáng
âm thanh bập bẹ lắm chồi nụ
.
con cú gù tiếng khàn của hắn trong đêm
họ nói đó là điềm gỡ
tin báo một kẻ sắp tắt thở
ồ không
tôi chỉ thở phào nhẹ nhõm
khi ở nghĩa địa cũng còn lắm lân tinh
phát tán
,
có lẽ
tôi nên đặt một cái bảng quảng cáo tên
cho một cái tiệm mộc
chuyên đóng áo quan
khâm liệm những con chữ
câm như hến.
Hứa Hiếu, the poet from Vung Tau, Vietnam, currently lives in Lawrenceville, USA.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.