A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Nguyễn Thị Phương Trâm

in sleep, she continues to hear
some old guy playing softly
a tune
he makes her recall
those times she taps
constantly
a thousand words a minute
at the flicker of dawn
he’s up
exploding with promises
like a bird tweeting
and the fingers
made her tired
in the end
she oozes like
tears
+++
gradually, you’ll learn how to elevate her
make her fly
often people would use a drop of blood
her thin lips then
sharpen
in kisses, she’s proficient
adept
her eyes close
fingers spread out
with time, she becomes used to those
traps
not deceit
her moans in the dark
flawless ecstasy
day after day, the silent hope
grew
came, more intense
than when she was a girl
January 2019
_____
khi ngủ, nàng vẫn nghe
một ông già chơi mềm mại
như một bài hát
ông làm nàng nhớ lại
những lần nàng gõ
liên tục
một ngàn chữ một phút
nắng nhấp nhô
lúc ông thức dậy buổi bình minh
ổng nổ những tràng lời hứa
như chim hót
và những ngón tay
làm nàng mệt
cuối cùng
nàng chảy ra như nước
mắt
+++
dần dần, bạn biết
để tâng bốc nàng
người ta hay dùng một giọt máu
đôi môi mỏng của nàng trở nên
bén ngọt
với những nụ hôn, nàng đã học nghề
rất xịn
mắt nàng nhắm
tay mở ra
và thời gian, nàng đã quen với những
cái bẫy
không phải lừa dối
nhưng nàng phải vang lên những tiếng kêu
hoàn hảo trong bóng tối
ngày qua ngày, những hy vọng lặng lẽ
lớn lên
nhú ra
to hơn so với lúc nàng còn con gái
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.