waiting for my ride

A poem in Vietnamese by Thái Hạo
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

The Old Quarter Hanoi, Vietnam

waiting for my ride

summer

a rainless Hanoi afternoon

the wind took with them

                  the leaves

                         away   beneath the carriages 

not sure to where

Mỹ Đình 

Giáp Bát

not sure to where

Nội Bài

old friends

.

the poor musician had passed away

by the West Lake

what a joke, at forty

“Dirty is the old shirt”

fallen star fruit blossom

all over the pavement

death stars

.

Hanoi

summer

pink lotus igniting in pools of stagnant water

sutras of the afternoon

the swearing accents of Nghệ An Hà Tĩnh Thanh Hóa

accents of Thăng Long Đông Đô Hà Nội

a sweating glass of sấu juice

soaked through

in glassy tears

.

Hanoi. afternoon

ice cream carts shuts down for the day

pushing a cart covered in quilt

a chilled heart

quietly the verse of an old song slipped from my lips

to quell my yearning for unnamed footpaths

my yearning for you(my love)

a summer in Tây Lạc Viên

.

Hanoi

on the way to liberation

sirens and beeping horns

running from the to hide in the night

remain were young women at teacher’s college

waiting

                in the dark

moon rising

bare chest

.

Hanoi

like fire were the oleanders

blowing undying at Pháp Vân highway – Giẽ bridge

the start of a battle

when you wake up

war without armistice

for insomniacs

50 years without sleep

.

I ran away from Hanoi

a city on fire, red behind me

sutras of the late night

fiery lotus 

like flames

fell into a sound lake…

July 2022

_

Tôi ngồi đợi xe

mùa hè

buổi chiều hà nội không mưa

chỉ có gió

                 chở lá

                            đi dưới lòng đường

không biết về đâu

mỹ đình

giáp bát

không biết về đâu

nội bài

bạn cũ

.

người nhạc sĩ nghèo đã chết

bên hồ tây

tuổi bốn mươi thật hài

“áo cũ lấm lem rồi”

hoa khế rụng

vỉa hè

những vì sao tử nạn

.

hà nội

mùa hè

sen hồng bốc cháy trong hồ nước đọng

lời kinh của buổi chiều

là những tiếng chửi thề bằng giọng nghệ an hà tĩnh thanh hóa

bằng giọng thăng long đông đô hà nội

ly sấu vã mồ hôi

đầm đìa

nước mắt thủy tinh

.

hà nội. buổi chiều

người bán kem trở về

đẩy chiếc xe đắp chăn bông 

chở lòng lạnh buốt

tôi thầm hát một câu hát cũ

cho đỡ nhớ những con đường không tên

cho đỡ nhớ em

tây lạc viên mùa hạ

.

hà nội

trên đường giải phóng

tiếng còi báo động

người bỏ chạy khỏi ngày để trốn vào đêm

chỉ còn lại những cô sinh viên trường sư phạm

đứng chờ

                trong bóng tối

trăng lên

ngực trần

.

hà nội

hoa trúc đào như lửa bốc cao

thổi ngùn ngụt trên cao tốc pháp vân – cầu giẽ

cuộc chiến tranh bắt đầu

khi người thức giấc

cuộc chiến tranh không có ngày đình chiến

vì người mất ngủ

50 năm rồi mất ngủ

.

tôi bỏ chạy khỏi hà nội

thành phố đỏ rực sau lưng

lời kinh của đêm khuya

hoa sen

như lửa

rụng xuống hồ sâu…


Thái Hạo, the poet and journalist currently lives in Vietnam.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

Leave a comment

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: