me, recollecting the Sun

A poem in Vietnamese by Đinh Trường Chinh
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đinh Trường Chinh

me, recollecting the Sun

.

i left to-night

words yet entirely uttered

words yet wholly explained

words

heard the night

in the quiet darkness .

.

i left in the darkness

thoughts

crumps

imagined

hollow

things ought forgotten

in the first light .

.

i left behind my eyes

a pair of fish swimming upon the ceiling free

a borderless dark shoreline

left behind

my corpse awash the shore

a decay

upon dawn .

.

i left to

dreams

caught in a net

frozen memories

longings

aching hollowness

left behind my head

rolling

in the dark somewhere .

.

i left to

your music

hidden resounding ever far

in our goodbyes

not a spoken word

be seeing you

one-night

when words are no longer necessary

that only the silence knows

what we want to say

beneath a sky filled with stars .

.

i left to

a sky with stars

a starry sky

or falling snowflakes

the sounds of falling snow

so clear

like your approaching footsteps 

so close

knocking on the back door

at 3 am .

.

December 2018

_____

tôi nhặt lại mặt trời

tôi bỏ lại đêm
những điều chưa nói hết
những điều chưa kể xong
những điều
đêm đã nghe
trong im lặng bóng tối .
.
tôi bỏ lại trong bóng tối
những ý nghĩ
sót vụn
những tưởng tượng
rỗng rạo
những thứ nên quên đi
khi trời tảng sáng .
.
tôi bỏ lại cả đôi mắt mình
hai con cá bơi tự do trên trần nhà
một bãi biển đen không hải phận
bỏ lại
xác mình dạt vào bờ
ươn vữa
lúc ban mai .
.
tôi bỏ lại
những giấc mơ
vừa bị đánh lưới
cả trí nhớ đóng băng
những nỗi nhớ
trống và buốt 
bỏ lại cái đầu mình
lăn lóc
nơi góc tối nào đó .
.
tôi bỏ lại
tiếng đàn của em
vang âm từ một nơi chốn thật xa
như khi chúng ta chia tay
mà không bao giờ nói chia tay
chỉ hẹn lại
một đêm nào đó
khi không còn ai nói được với ai điều gì
vì chỉ có sự im lặng mới nói hết được
điều chúng ta muốn
dưới bầu trời đầy sao.
.
tôi bỏ lại
bầu trời sao ấy
một trời sao
hay chỉ là những hạt tuyết rơi
tiếng tuyết rơi
nghe thật rõ
như bàn chân em đang bước đến
rất gần
gõ vào cánh cửa sau
lúc 3 giờ sáng .


Đinh Trường Chinh, the poet, and artist was born in 1970 in South Vietnam. The poet currently works in IT in Virginia, U. S. A.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

5 comments

Leave a comment

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: