A poem in Vietnamese by Nguyễn Thái Bình
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

CRUMPS ON MY BIRTHDAY
1.
Tearing off a page on the calendar this morning
Thoughtlessly threw away my age
Youth has gone away a distant memory
Left me behind with the silence
2.
Who cares about where the time has gone
I had enough of youth
To a point, I couldn’t care less like my hair
Through joy and sadness changing hue
3.
Once there was a knock on the door
Opened to find nothing but the wind
Our dog barked warning
It was the age-old man.
4.
Hey you, fifty
I’m grey, and you laugh?
Laughing at my delusions
So you may live in a dream, wavering for the rest of this life.
.
November 2020
_____
VỤN VẶT TRONG NGÀY SANH NHỰT
1.
Sáng nay ta xé đi tờ lịch
Vô tư xé bỏ tuổi chính mình
Tuổi trẻ mày đi biệt tăm tích
Bỏ lại ta và khoảnh lặng thinh
2.
Mặc kệ thời gian trôi đi đâu
Tuổi ta giờ trẻ đã đủ lâu
Đến lúc vô tình như sợi tóc
Cũng phải buồn vui để đổi màu
3.
Một bữa nghe ai gõ cửa nhà
Mở ra chỉ thấy gió thoảng qua
Lạ quá chó nuôi nhìn ta sủa
Đích thị thì ra lão tuổi già.
4.
Nhà ngươi, cái tuổi năm mươi
Thấy ta bạc tóc ngươi cười, cớ sao?
Ngươi cười ta hóa chiêm bao
Để ngươi mộng ảo, lao đao suốt đời.
.
(12/11/2018)
Nguyễn Thái Bình, a poet from Phan Thiet, Vietnam.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
Reblogged this on Ned Hamson's Second Line View of the News.
LikeLiked by 1 person