The sickness of war

A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Nguyễn Thái Bình

Sunday hanging up my boots

I discovered an injury

Like smoke was the ashen scar

In a house at the end of the road(not far)

Mate, you left a leg behind in the battle field

Brought home one foot

Your ageing mother cried her eye out

In ashes was all our youth

Smoking the pipe of an afternoon

Reciting verses of folklore

War was far away like a dream

It turned out mate, you did okay

I’m fortunate to still have my hands and feet

But hollow and empty is my spirit(my defeat)

I treat myself daily with alcohol

Night after night wrestled the dreams

I’ve caught the cancer of war

Heart desiccated, gasping for air

I’m more scared of people than ferocious animals

In every direction the nothingness

In the days to come, the ceased fire

I believe I will no longer love

If there’s vacancy at the mental hospital

Spare this broken body a bed

In the days to come, when I’m nothing but junk

In convalescence head for the highlands(head for the hills)

_____

FEBRUARY 2022

_____

Căn bệnh thời chiến

Một ngày chủ nhật phơi giày trận

Ta bỗng tìm ra một vết thương

Vết thương bàng bạc như là khói

Ngưng đọng nhà ai ở cuối đường

Mày gởi một chân ngoài mặt trận

Mang về cho mẹ một bàn chân

Mẹ già khóc đến mù hai mắt

Đời tàn trong lứa tuổi thanh xuân

Chiều chiều ngồi nhà hút ống vố

Cao giọng ngâm chơi khúc cổ văn

Chiến tranh xa tít như là mộng

Thôi kể mày ra cũng yên phần

Ta may mắn tay chân lành lặn

Nhưng tâm hồn trống rỗng bơ vơ

Mỗi ngày chữa bệnh bằng ly rượu

Tối nằm đánh vật với cơn mơ

Ta mắc bịnh ung thư thời chiến

Thoi thóp còn một trái tim khô

Sợ hãi con người hơn thú dữ

Nhìn nơi nào cũng thấy hư vô

Mai kia trong những ngày ngưng chiến

Ta chắc rằng không thể yêu ai

Nhà thương điên nếu còn chỗ trống

Xin chiếc giường cho xác tàn phai

Mai kia khi thành đồ phế thải

Ta lên cao nguyên nằm dưỡng thương

Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972


Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

2 comments

Leave a comment

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: