A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

THE POEM HAS AN INESSENTIAL “YET”
days months yet in slumber
back to what yet is left
the climb small climb yet long
came home yet in yearning
–
yet burns a smoke first light
smoke thus yet this white plume
quiet yet like floating clouds
I sat thus yet silent
–
far far is yet a smile
distant, yet an abyss
tears of a rock yet roll
night yet all night awake
–
yet far like an abyss
thee wholly fogged up yet?
–
December 2018
_____
BÀI THƠ THỪA MỘT CHỮ “CHƯA”
ngày tháng đã chiêm bao chưa
quay lưng còn chưa gì nữa
dốc vẫn con dốc chưa dài
đi về chưa trong cõi nhớ
–
chưa đốt điếu thuốc đầu ngày
khói vẫn chưa làn khói trắng
lặng lẽ như mây bay chưa
ta ngồi như chưa câm lặng
–
tít tắp một nụ chưa cười
xa thành xa chưa thăm thẳm
nước mắt hòn đá lăn chưa
đêm thành đêm chưa thức trắng
–
đã xa thành chưa thăm thẳm
người đã thành mù khơi chưa?
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
1 comment