A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

trilogy
———–
I WAS NOT BORN INTO THIS LIFE TO DIE
–
A decimated spirit?
A dream in pieces?
A battered heart?
A desperate cry?
–
Will you not acknowledge me?
Am I here?
Or I’m rather gone?
Elsewhere?
–
Rather content hidden
behind laughter? Though
–
I want to scream
I want to cry, though
I will never admit that
I rather die
–
The inaudible words
– I’m fine
–
Where were the angels?
Where were you yesterday?
Where are you now?
–
The demons are ripping my heart apart
Will you be my victor?
–
Will you be my saviour?
I doubt it
–
Can’t you see me dying
Lying there in coming into the light
in the dark
–
It’s not a paradox
not sarcasm, don’t bother asking
R u o k
–
I don’t want to lie
My brain is fighting to survive
But my heart is tired
it has given up
–
I’m laughing or crying?
Have I abandoned everything to I again tried?
I’ve fallen or have I taken flight?
Me failing to remember whether I have ever lived
Death is but a dream
–
Should I just let go?
I just want to cry, is that’s okay?
All I want is to breathe, is that’s okay?
Was I not born to die?
–
But for the moment I’m still in my mother’s womb
I am yet born to this life to die
—
ANOTHER BREATH BEFORE I DIE
–
I’m weeping bloody tears
The aching, injured teardrops
–
So what if I’m crying?
Over a paper cut, scraping
My finger jammed in the door.
–
A single tear, scream
Or was it just a dream?
–
What if it wasn’t a dream?
Will you still have your regard?
Will I still reside in your heart?
When our lives are invariably different
–
When you’re able to wake up tomorrow
While I remain asleep
I don’t want you to cry
I’m now far away amongst the stars
–
Peace has abandoned me
The nation unruly
Its ruler cruel
–
Save me
I can not breathe
–
Save me
Save me, please
Because I can not
Die
–
I’m still curled up in my mother’s womb
—
I AM WHERE I WANT TO BE
–
I am home
laughing
smiling
crying
I sleep so I may tomorrow rise
like the sun, and it will resent me for rising
before the dawn
–
The uselessness of me begging for colours from the rainbow
So my heart could be red and my bones white
the rainbow will never reply
since the Sun has yet to rise
since I’m still fast asleep
since I failed to rise
–
Why?
Why me?
Why did I fail to rise?
–
I’m strong or the earth is harsh
Why did the sunrise after I?
–
What’s wrong with crying?
Or it hurts when you laugh?
The sun concur
Fortunate is the brilliant sky
Brilliant even when I’m tired
The entire night
–
Will I be treated?
Will I be saved?
Can I still be me?
Or is there no good left in this world?
–
I want to go back, to a place of pride
I want to go home
home to my mother
Last night…
_____
January 2021
—–
3 bài thơ
TÔI VẪN CHƯA ĐƯỢC SINH RA ĐỂ CHẾT
–
một tâm hồn tan nát?
một giấc mơ tan nát?
một trái tim tan nát?
một tiếng kêu mệt mỏi?
–
bạn có thấy tôi không?
tôi có ở đó không?
hay tôi đã đi rồi?
tôi đâu?
–
tôi vẫn hạnh phúc
sau tiếng cười, bạn còn nghe thấy không?
–
tôi muốn hét lên
tôi muốn khóc
nhưng tôi sẽ không thừa nhận
rằng tôi muốn chết
–
tôi sẽ thì thầm
– tôi ổn
.
này những thiên thần, các bạn đang ở đâu?
một ngày trước, tôi nhìn thấy các bạn
nhưng bây giờ các bạn còn ở đó không?
–
ma quỷ đang xé nát trái tim tôi
bạn có thể chiến đấu?
vì tôi?
–
bạn có thể cứu tôi không?
tôi không nghĩ vậy
–
bạn có thấy ánh sáng dần tắt
bóng tối từ từ tỏa sáng
–
đừng nghĩ tôi nói ngược
đừng nghĩ tôi nói mỉa
đừng hỏi tôi có ổn không
–
tôi mệt mỏi khi nói dối
não của tôi chiến đấu để sống
nhưng trái tim tôi chiến đấu để chết
nó đã mệt
–
tôi cười hay tôi khóc?
tôi bỏ đi hay tôi cố gắng thêm lần nữa?
tôi ngã xuống hay tôi bay lên?
tôi quên mình chưa sống
cái chết thành giấc mộng
–
tôi có thể buông tay không?
tôi chỉ biết khóc thôi được không?
tôi chỉ biết thở thôi được không?
không phải tôi sinh ra để chết sao?
–
nhưng bây giờ tôi chưa được sinh ra
mẹ vẫn chưa sinh tôi ra để chết
—
MỘT HƠI THỞ NỮA CHO ĐẾN KHI TÔI CHẾT
–
tôi khóc những giọt nước mắt máu
những giọt nước mắt đau đớn
những giọt nước mắt bị thương
–
nếu tôi làm điều đó thì sao?
một vết cắt trên thịt da hay là một vết xước
hay đó chỉ là cánh cửa
ai đã quên đóng lại
–
một giọt nước mắt, một tiếng hét
hay đó chỉ là một giấc mơ?
–
nhưng nếu không phải giấc mơ thì sao?
bạn sẽ nhớ tôi chứ?
trái tim bạn sẽ đau?
dù cuộc sống chúng ta không giống nhau
–
nếu ngày mai bạn thức dậy
nhưng tôi tiếp tục ngủ
bạn đừng khóc
tôi ở tít trên cao như những vì sao
–
bình yên chạy trốn khỏi cuộc đời tôi
đất nước thì hỗn mang
kẻ cai trị thì tàn ác
–
hãy cứu tôi
vì tôi không thở được
–
cứu tôi với
cứu tôi với
vì tôi không thể
chết
–
tôi vẫn còn chưa được mẹ sinh ra
—
TÔI ĐẾN NƠI TÔI ĐẾN
–
tôi đến nơi tôi về
tôi cười
tôi mỉm cười
nhưng tôi tự khóc
lúc đi ngủ vì ngày mai khi tôi mọc
mặt trời nhìn thấy tôi
mặt trời không tha thứ cho tôi
vì đã mọc trước người
–
tôi xin cầu vồng cho tôi màu sắc
cho trái tim tôi màu đỏ xương tôi màu trắng
nhưng cầu vồng im lặng
vì mặt trời chưa mọc
vì tôi chưa ngủ dậy
tôi đã quên mọc
–
tại sao?
tại sao tôi?
quên mọc?
–
tôi mạnh mẽ hay thế giới quá khắc nghiệt
tại sao mặt trời mọc sau khi tôi mọc?
–
khóc có sao không? cười có đau không?
mặt trời cũng vậy
nhưng còn may là bầu trời có ánh sáng
để rực rỡ sau khi tôi mệt
cả đêm
–
tôi có thể được chữa khỏi?
tôi có thể được cứu không?
tôi có thể là tôi?
hay cuộc sống không còn gì tốt đẹp?
–
tôi muốn quay trở lại, nơi tôi đã đứng
tôi muốn đến nơi tôi đã về
với mẹ
đêm qua…
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
Reblogged this on attis.
LikeLiked by 2 people
Reblogged this on Ned Hamson's Second Line View of the News.
LikeLiked by 2 people
Very nice.
LikeLiked by 1 person
❤
LikeLike