A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

EIGHT VERSES
1
the words you tried to write on the water
now burst bubbles
`
the water shimmering with smiles
the place where you were born
framed in the bubbles were dreams
`
in the palm of your hand
Mother has noted a word
something like immortality
`
Mother does not know that your life is a mere moment
`
like a seed
Mother knows hid an eternity
your palms are overflowing with your sorcerous
not everlasting words
because you have no time left
2
without water
you write on a tree
while it burns
`
it rains
and you’re the tree
you’re wet
3
an appearance
like the appearance of your life
the world is being cloned
you’re afraid
to face a face
that do not want to be you
you are in a word
do not want to die
be buried
4
you’re a green coloured doll
appeared in human flesh
`
you breathe
exercise
write poetry
`
even when you are as green
as grass
5
you have hope in the Creator
you have Their grace
`
but They continued to order the ravens
to surround the frail dark child
`
Where is this boundless generosity
where did the words go? You also ran so you could be cool
like cigarette smoke?
`
you’re lying on an egg
white shell
like the numeral zero, you’re devoid of colour
`
you are zero
6
you yawn like a fish
swimming in the shallows
muddy
and despicable
7
you loathe the shallow
it’s full of mud
`
but you have a fondness for Eden
8
there (in Eden)
you discover a species of butterfly
`
waiting for a speck of dust in its eyes
with tiny palms
like the first summer storm
absent of mist
`
there’s a turtle in your mind
through the wind and sunlight
moving forward with purpose
`
the incarnation in the palm of your hand
damp with sweat
you kindle the burning coal around it
and the words bloom
`
one cold night
the schizophrenic storm
spits you out onto the sidewalk
`
smelling of the earth and wet flowers
your smooth muscles
twitches
`
you’re not a dog
you are the word
born to starvation
`
your mother died in some wild accident
because the villagers were superstitious and foolish
`
violence returning with more violence
and there’s the dried up river in your soul
`
now darkness
futility is you
`
on the moss strewn roof
who shall be there when you cry
as the sky remain silent perched on a leaf
where you reside
with the meaningless vows
like the way you were pulled down the water long ago
together with your dreams
`
above water
you’re lonely and alone
the day you die
on your way
the vernacular accelerating
running
with all its strength kicks you
in the gut
`
then, you’ll say
there’s the moon
broken pieces
in your gut
and you’ll smile
`
a moon, a rabbit
like a cat
meowing the rhythmic rhymes
`
we’re void of glory
we’re wandering
quietly retaining so many pages
as the letters takes us into a story
`
it tried to write on water because of its pain
hoping someone might read it
`
the words
an affliction on the nonsensical choruses
tear of pathetic greatness
no one will ever know unless
you fight and resist the eternal ego of your soul
where you will find a shadow
licking the dark
`
you will be in pain
aware that your shadow
blisters in a fire
while you prepare a meal
`
the fire
in every one of your sentences
different in provocation
timidly introduced itself
attentively listened
to the whimper and cries of those
around sad and afraid
`
you collected the data
hid it
to accidentally reveal it
(you idiot)
`
in the ground
shiny
awaiting the unravelling drama of a fool
reveals in pomp and ceremony
the hymns and prayers
`
allow the lie
and the idea of the poem
about a female Spider
mirrored upon a yellowing leaf
the reflection of a big fish
consuming a deceased spirit
that’s you
drowning
in rainwater
_____
TÁM BÀI THƠ
1
những con chữ bạn từng cố viết lên mặt nước
giờ vỡ thành bong bóng
`
nước lấp loáng những nụ cười
nơi bạn được sinh ra
và tắm trong bóng dáng của những giấc mơ
`
lòng bàn tay của bạn
mẹ còn kịp chép một chữ
kiểu như bất tử
`
mẹ không biết đời bạn chỉ là một chốc lát
`
nhưng một hạt giống
mẹ biết chính là nơi ẩn núp vĩnh cửu
lòng bàn tay đầy những con chữ ma thuật của bạn
không phải vĩnh hằng
vì bạn không còn thời gian
2
không có nước
bây giờ bạn viết lên một cái cây
khi nó bị đốt cháy
`
mưa
bạn là một cái cây
bị ướt
3
sự hiện ra
như đời bạn hiện ra
trong thế giới đang được nhân bản
bạn đang sợ hãi
một khuôn mặt
bạn không muốn là bạn
bạn là con chữ
bạn không muốn nát nhừ
trong lòng đất
4
bạn là con búp bê màu xanh
đi đến trong xác thịt
của con người
`
bạn thở
bạn tập thể dục
bạn làm thơ
`
cả khi bạn đã xanh
như cỏ
5
bạn hy vọng vào Thượng Đế
và phép màu
`
nhưng Người điều khiển các con quạ
vẫn vây khóc quanh một đứa trẻ
màu đen và ốm yếu
`
ở đâu và bao xa
những con chữ đã bay đi? bạn cũng chạy để có màu xanh
như khói từ điếu thuốc lá?
`
bạn nằm trên một quả trứng
vỏ của nó màu trắng
giống như một số không, bạn không có màu sắc
`
bạn zero
6
bạn ngáp như cá
khi phải bơi trong vũng cạn
bùn
và sự khốn nạn
7
bạn ghét vũng cạn
nó đầy bùn
`
nhưng bạn lại yêu khu vườn
8
ở đó
bạn khám phá ra loài bướm
`
chờ đợi một hạt bụi trong mắt
hai bàn tay của nó nhỏ bé
như vòi hoa sen đầu tiên của cơn mưa mùa hè
không có sương mù
`
trong tâm trí bạn có một con rùa
trong gió nắng
cố di chuyển tới một mục tiêu
`
sự hóa thân trong lòng bàn tay
mướt mồ hôi
bạn đốt than trên chúng
và chữ nghĩa trở thành hoa
`
một đêm lạnh giá
vòi hoa sen tâm thần phân liệt của cơn mưa
phun bạn ra trên vỉa hè
`
với mùi của đất, hoa ướt đẫm
và các cơ trơn của bạn
co bóp
`
bạn, không phải là một con chó
bạn là con chữ
sinh ra để chết đói
`
mẹ của bạn đã chết từ một cơn hoang dã
bởi dân làng u muội
`
sự bạo lực đem lại bạo lực
và con sông khô cạn trong linh hồn
`
bây giờ nó là bóng tối
bạn là hư không
`
trên mái nhà xanh rêu
ai sẽ nằm khóc cùng với bạn
và bầu trời nằm im trên chiếc lá
nơi bạn vẫn nằm
với những lời thề vô nghĩa
cũng như ngày xưa bạn chìm vào nước
với những giấc mơ
`
bạn nổi lên
cô độc lẻ loi
dọc theo con đường này vào buổi chiều, chữ nghĩa sẽ lấy đà
chúng chạy
lấy hết sức để đá vào
bụng bạn
`
sau đó, bạn sẽ nói
có mặt trăng trong số mảnh vỡ
trong bụng
và bạn sẽ mỉm cười
`
một mặt trăng, một con thỏ
giống như một con mèo
meo meo của vần điệu
`
chúng ta không có vinh quang
chúng ta lang thang
ẩn chứa rất nhiều trang
khi các con chữ dẫn vào câu chuyện
`
đau đớn đã làm cho nó cố vẽ lên mặt nước
để ai đó còn đọc
`
con chữ
lấn át các điệp khúc vô nghĩa
giọt nước mắt của sự vĩ đại thảm hại đó
không ai biết trừ khi
bạn chiến đấu chống lại những cái tôi vĩnh cửu của linh hồn
bạn
bạn tìm thấy một cái bóng
liếm lên bóng tối
`
bạn trở nên đau đớn
biết rằng bóng của mình
bỏng trong lửa
lúc bạn nấu cơm
`
rằng lửa
trong mỗi dòng chữ của riêng mình
khác nhau về kích cỡ
rụt rè tự giới thiệu
và lắng nghe
tiếng khóc và rên rỉ
của con người xung quanh buồn, sợ hãi
`
bạn thu thập dữ liệu
giấu đầu
lòi đuôi
giấu đuôi lòi đít
`
dưới mặt đất
lấp lánh, chờ đợi các kịch bản của kẻ ngu
luôn luôn mở ra với những nghi lễ
những lời cầu nguyện và bài hát
`
hãy để lời nói dối
và câu chuyện của bài thơ
về một con Nhện cái, chiếu trên lá vàng tấm gương
phản chiếu một con cá lớn ăn một cơ thể vong linh
là bạn
vẫn đang chìm trong nước
mưa
_____
OCTOBER 2020
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.