A poem in Vietnamese by Đinh Trường Chinh
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đing Trường Chinh

THE DAY
the day
letting me go
in the middle of the noisy
highway
I’m a deaf fish
lost amongst the noise
out of water
amidst a wandering mind.
the afternoon
letting
me
go
in the middle of a wandering mind
the confusing blindness
all I want is to fly
away into this fenced off barbed wired sky
with the sadness
hidden in my wings
a bird trying to escape a storm.
night. letting me go
me – in capital letters
d r i f t i n g
past the storm
absorbed in your poetry
warmer by each breath
the words awakening
stepping passing each other’s spirit
the serendipity.
let it drift away.
let it go
the single moment
the serendipity
nor day nor night
drift toward each other.
the cars a river
the night sky the sea
your poetry the waves
upon my dreams
crashing
the blissful death
amidst the dark rapids of the night.
.
August 2021
—
NGÀY
–
ngày
thả tôi rơi
giữa dòng xa lộ này
ồn ã
tôi là loại cá khiếm thính
đang lạng lách qua nhiều tiếng động
và bơi cạn
giữa trí nhớ rong.
chiều
thả tôi
r
ơ
i
giữa trí nhớ rong này
mù rối
tôi muốn xoải bay
trong bầu trời đầy kẽm gai
cùng nỗi buồn
dấu trong đôi cánh
của loài chim trốn bão.
đêm. thả tôi
t r ô i
qua ngày trốn bão
tôi – một chữ cái
chìm tan trong bài thơ em
ấm sâu từng hơi thở
nơi những đám chữ biết thức dậy
bước qua hồn nhau
không hẹn trước.
thôi. hãy thả trôi.
thả xuống
một lần
không hẹn trước
ngày là đêm
trôi chậm vào nhau.
dòng xe chiều nay là khoảng sông
bầu trời đêm nay là mặt biển
bài thơ em là sóng
vỗ đầy
lên giấc mơ tôi
nghẽn chết
giữa ghềnh khuya.
.
– đtc
“một người thổi kèn trong thành phố mùa dịch hôm qua vừa quỵ té”. illustration.đtc
Đinh Trường Chinh, the poet and artist, was born in 1970 in South Vietnam. The poet currently works in IT in Virginia, U. S. A.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
1 comment