A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đinh Trường Chinh

did you know that
in the beginning, all the poems in the world were unbelievable
nothing but my embodiment personified
suddenly there in the middle of summer
I was a storm in my Mother’s womb
`
spontaneously there
together with all that was meaningless
religion national pride democracy
liberalism, the beginning of everything
`
soil turned my mother’s son into a poem
like the flashing thunder slipping out of my mother’s abdomen
mint scented tears
drifting through my father’s opened bedroom window
the blossom scented rain
`
as my father dunk his head in wine
toasted with my uncles, celebrated his newborn son
`
war
was something that happened elsewhere
across the ocean, a distant sea
`
so I ran
across the streams. I swam, I climbed the trees,
I jumped and danced, walked a thousand miles
even though my mother was exhausted from running after me
`
the first time I fell in love I was twelve
my first question was, where did I come from?
`
was I born to the world in time with all the poetry
hence inevitable was my unimaginable fate
dust was my destiny
`
in an empty world
with no one left except for Gods
someone had to hand over the death certificate
the printer sounded like bells ringing in hell
scented paper attached were
published work and a poem
`
– I’m nothing but an application
my existence is no different from any virtual internet account they erased
life from what I witnessed
much like this poem in three words:
`
– death, unbelievable, deceit…
—
July 2021
———-
bạn biết không
ban đầu, tất cả các bài thơ trên Trái đất đều vô hình
chỉ có cơ thể tôi được hóa thân
hiện ra vào giữa mùa hè
như cơn mưa trong tử cung của Mẹ
`
hiện ra
với tất cả những điều vô nghĩa
về tôn giáo về yêu nước về dân chủ
về chủ nghĩa tự do, và mọi thứ bắt đầu
`
đất trời làm cho con trai Mẹ thành bài thơ
như sấm chớp trượt ra khỏi bụng mẹ
trong mùi thơm nước mắt ngâm bạc hà
bay qua cửa sổ phòng ngủ của Bố đang mở
mưa như ngâm trong những cánh hoa
`
và Bố nhúng đầu mình vào ly rượu
cùng các chú ăn mừng con trai
`
chiến tranh
tưởng như chỉ hoành hành ở những nơi khác
trên các vùng biển xa
`
và tôi chạy
bơi qua suối, trèo lên cây, đi hàng ngàn dặm đường và nhảy
chỉ có Mẹ mệt mỏi chạy theo
`
tôi đã yêu lần đầu vào năm 12 tuổi
khi tôi biết tự hỏi tôi đến từ đâu?
`
hay tôi được sinh ra cùng với những bài thơ
vì vậy số phận tôi phải quay lại sự vô hình
tôi thành cát bụi
`
trái đất này trống rỗng
chỉ còn các vị Thần đang bay lượn
nên người ta phải làm thêm một tờ giấy báo tử
tiếng máy in như tiếng chuông địa ngục
mùi giấy mới rất thơm
cũng có một bài thơ như một tác phẩm
`
– tôi chỉ là công cụ
tôi tồn tại như một tài khoản trên mạng ảo bị người ta xóa
cuộc sống như những gì tôi nhìn thấy
nỗi sợ hãi vô hình của tôi
như một bài thơ chỉ cần 3 chữ:
`
– chết, vô hình, dối trá…
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.