A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đinh Trường Chinh
Published on Ned Hamson’s Second Line View of the News

oil.đtc
1.
the moonlight in a teardrop
she’s crying
for the millionth time
`
because it’s also the millionth night
the number of souls far and few
bother to dance in her light
2.
without justice there’s no peace
he said he couldn’t breathe
hence he took his last breath
3.
half empty
he saved the entire day to
pour himself into someone else’s cup
`
to find
that he
only needs a gulp
`
what’s left
in the cup is her share
a gulp is more than enough for him
4.
a metaphor for sleep
`
there was only 1% left of the battery
and he is not anxiously
trying to plug it
into anywhere snug
`
if his phone is the brain
and the eyes are the chargers
`
it’s but a metaphor
in reality he plugs the charger elsewhere
`
he wants the charger
to forever be his
`
not just at 3 in the morning
5.
she is crying
as she reads his poetry
`
he’s unsure whether
she could discern the lies
`
he wants a version of himself
the one she had destroyed
a deep trench, love’s darkness
where he has fallen
6.
she’s oblivious to the dying moments of her flower petals
to when the flower is her soul, eyelids closing
`
as the morning light past through her bedroom window
the leaves being her consciousness withering
from her body flying away
`
she’s oblivious to when the roots became her soul
weakening due to the lack of light
the lack of faith
`
she doesn’t get why the sunlight is still so bright
the birds still tweets
and yet the flowers are dying
`
the world as it turns out are teardrops
burning blisters in one’s throat
7.
if only my soul would yearn for your soul
the way the Sun yearns for the moon
`
if only your eyes did not cry because of me
the way it would pour in the June rain
`
if only I had never met you
though I’m aware
we’re entangled somehow
if only…
—
April 2021
—–
1.
giọt nước mắt của ánh trăng
nàng đang khóc
lần thứ một triệu
`
vì đây cũng là đêm thứ một triệu
có quá ít linh hồn
chịu khiêu vũ với ánh sáng của nàng
không có công lý thì không có hòa bình
chàng nói chàng không thở được
nên đã trút hơi thở cuối cùng
một nửa trống rỗng
chàng dành cả ngày để
rót mình vào cốc của người khác
`
chỉ để thấy rằng
đến lúc chính mình
chỉ cần nhấp một ngụm
`
tất cả những gì còn lại trong cốc
là phần còn lại của nàng
đã mang cho chàng quá nhiều
4.
một ẩn dụ cho giấc ngủ
`
pin điện thoại của chàng chỉ còn 1%
chàng cũng không cảm thấy cần thiết
để cắm nó vào
đâu đó
`
nếu điện thoại của chàng là bộ não
và bộ sạc là đôi mắt
`
nhưng đó là ẩn dụ
thực tế chàng cắm sạc vào chỗ khác
`
chàng muốn cục sạc
mãi mãi là của chàng
`
không chỉ lúc 3 giờ sáng
5.
nàng đọc những bài thơ của chàng
nước mắt giàn giụa
`
chàng không chắc nàng đã hiểu
những lời nói dối của mình
`
chàng muốn làm một phiên bản của chính mình
nhưng nàng đã phá hủy
một rãnh rất sâu, nơi bóng tối của tình yêu
chàng đã rơi vào nó
6.
nàng không biết những cánh hoa của nàng đã chết từ khi nào
từ khi nào bông hoa là linh hồn của nàng, đã khép mí
`
vào buổi sáng khi ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ phòng ngủ
những chiếc lá vốn là ý thức của nàng
trở nên héo úa
và bay ra khỏi cơ thể nàng
`
nàng không biết từ khi nào cái rễ là linh hồn của nàng
đã không còn hy vọng
và ánh sáng trở nên yếu ớt
`
nàng không hiểu vì sao nắng vẫn sáng chim vẫn hót
mà hoa thì héo
`
thế giới này hóa ra là những giọt nước mắt
và vết bỏng trong cổ họng
7.
ước gì tâm hồn anh khao khát thấy linh hồn em
như mặt trời khao khát thấy mặt trăng
`
ước gì mắt em đừng khóc vì anh
như mưa tháng sáu
`
ước gì anh chưa bao giờ gặp em
nhưng anh biết mình đang vướng vào
điều ước gì…
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
Reblogged this on Ned Hamson's Second Line View of the News.
LikeLiked by 1 person