A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

poverty is black
it’s always there
at the back of your mind
–
but, you’re wrong
it’s a song
taking you on a surprising journey
back in time when you had nothing
to fend for yourself from near death
–
poverty
it resents your meager efforts
the hawker stalls
why couldn’t you build a company
or open a shop
–
paint your lips with honey
allow the ants a bite of your sleep
the revenge
as sweet as tears
–
poverty is inhuman
not some hot-boy
not some monster
or “cò đất”(land broker/dirt dealer)
–
it’s death
on the sidewalk
for us all…
_______
cái nghèo
nó màu đen
nên nó không bao giờ chịu phai
bạn nghĩ nó sẽ bên bạn mãi mãi
–
bạn đã sai
nó là bài hát
mang cuộc đời bạn đi không kịp ngoái đầu nhìn lại
bạn không đủ hậu vệ để chống đỡ những cú sút
chết người
–
cái nghèo
nó trách bạn còn bày đặt
bán hàng rong
sao bạn không
lập công ty hay mở tiệm?
–
bạn có thể bôi mật ong lên môi
để những con kiến cắn vào giấc ngủ
một sự trả thù
ngọt ngào như nước mắt
–
cái nghèo
nó không phải là con người
hay hot-boy
hay quái vật
hay cò đất
–
nó là cái chết
té ngửa ở vỉa hè
của tất cả chúng ta…
____
OCTOBER 2019
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.