A poem in Vietnamese by Thái Hạo
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

Summer
holding onto the prized sack and walking stick
heading for the Sun from Giao Chỉ
a burden of empty bottles
a burden of thirst left behind on the beach
salty with the anniversary of our forefathers
the flag flew as we drank
savouring the taste of our congealed legend
A woman in Giao Chỉ was raped
a man in Giao Chỉ was raped
by the sun
as a congregation, we’re raped
naked, we fought each other
on the screen
howling apes
in the city
craving for our origin, the source of life
the streams running dry
The women, all those women
the burden of their legendary sacks
empty bottles
Came summer
upon the footprints of those from Giao Chỉ
lay the silent thirst
inside completely empty bottles.
—–
April 2022
—
Mùa hè
Với chiếc bì xác rắn vĩ đại trên tay
một người Giao Chỉ đi ba chân về phía mặt trời
mang theo những vỏ chai trống không
mang theo những cơn khát bị bỏ lại trên bãi biển mặn
hôm nay là giỗ tổ
chúng ta treo cờ và ngồi uống rượu
với mồi nhắm là món truyền thuyết rã đông
một người đàn bà Giao Chỉ bị hiếp dâm
một người đàn ông Giao Chỉ bị hiếp dâm
bởi mặt trời
những nạn nhân tập thể
trần truồng đánh nhau
trên màn hình
bằng tiếng hú của loài vượn người
trong thành phố
thèm nguyên sinh
suối khe cạn nguồn
Những người đàn bà và những người đàn bà
xách trên tay chiếc bì truyền thuyết
đầy những vỏ chai
Hè sang
trên những dấu chân Giao Chỉ
và cơn khát nằm im
trong những vỏ chai rỗng không.
Thái Hạo
Thái Hạo, the poet and journalist is currently living in Vietnam.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.