
Hai mươi mốt năm rồi ơ?
Đi qua thoáng lại như mơ hôm nào;
Tôi mới sinh viên ra trường,
Ông mang bộ vét ra đường một trăm.
Thương miếng Mars bar bữa trưa,
Bánh mì ướt nhẹp tôi đưa thăm chàng;
Ngày ấy ông như cây tăm,
Áo rộng đong đưa chỉ chăm đi làm.
Rước tôi về ở hai phòng,
Tối về ông học tôi mong một mình;
Đêm khuya chỉ dán làm quen,
Xin anh nghỉ việc học nên lớp ngày.
Những kỷ niệm tháng ngày đầu,
Chỉ ông với tôi năm lâu mộc mạc;
Cặp đôi đũa nhựa dựa vai
Bát cơm rau muống chỉ hai chúng mình.
ttt (FEb 11,2016)
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
LOL, I had to translate this one ….. afterwards I saw your link! I need to be more observant! ❤
LikeLiked by 1 person
My grasp of Vietnamese was very bad in 2016, it has improved though, thank Lord!
LikeLiked by 1 person
Don’t worry ….. I struggle with English alone! LOL
LikeLiked by 1 person
me too!
LikeLike
❤️
LikeLiked by 1 person
❤ ❤ ❤
LikeLiked by 1 person
how time flies
✨🦋🐍🕊🐉🗝⚖🕯🤍⚛🎐🎋🙏✨
LikeLiked by 1 person
🙂
LikeLiked by 1 person