kneeling

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Linh Hoang Vu

Kneeling

We’re not on our knees bowing to all the car tires

The cars keeps going

Rolling along from the day you were born

No one knows why you departed

This life is like a stroke

.

Please kneel so the blood may run through these eyes

Tears run across these highway

Love is nailed on a cross

To take us where

We’re up to our necks in clouds

.

We should all be on our knees

As we wave to our audience

.

You’re flying home

Your battered place of birth

.

Who do you want to be?

There’s no one there

There was no one there the day you were born

.

Where will the cars take us

We’ve all been on our knees 

Our eyes like two empty glass bottles

Please save me?

.

You are now truly free

All that crying wets your sleeve

Again, and again

In every second we’re on our knees

The turn of a tire

And we’re tripped at the front door

We’re home

We will never Easter(have a new life)

We’re kneeling in appreciation of our fate.

October 2022

Quỳ xuống 

Không phải chúng ta quỳ lạy những cái bánh xe

Chiếc xe 

Vẫn mê mải chạy đi từ ngày bạn sinh ra 

Không ai biết vì sao bạn ra đi

Cuộc đời này đột quỵ 

.

Hãy quỳ xuống cho máu chảy ngang đôi mắt này

Nước mắt chạy hết ga trên đường cao tốc

Tình yêu đóng đinh thánh giá 

Đưa nhau về đâu 

Mây bay ngang đầu 

.

Chúng ta cùng quỳ xuống bây giờ

Vẫy chào khán giả 

.

Bạn bay về ngôi nhà đớn đau tan nát

Nơi bạn được sinh ra

.

Bạn muốn trở thành ai?

Không có ai kể từ ngày bạn chào đời

Không có ai ở đó khi mẹ sinh ra bạn 

.

Chiếc xe sẽ đưa bạn đi đâu

Chúng ta cùng quỳ trong ánh mắt nhìn như hai vỏ chai rỗng 

Cứu tôi với?

.

Bạn bây giờ mới thực sự tự do

Tiếng khóc làm ướt ống tay áo 

Một lần nữa, một lần nữa

Mỗi giây phút chúng ta quỳ

Đã lăn tròn như những cái bánh xe

Và chúng ta vấp ngã khi về đến nhà 

Chúng ta không bao giờ phục sinh 

Chúng ta quỳ cám ơn số phận…

Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

1 comment

Leave a comment

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: