the divide – tình xa | Trịnh Công Sơn

Nguyễn Thị Phương Trâm

Lyric by Trịnh Công Sơn
Translation by Nguyễn Thị Phương Trâm

we’re left behind by the departure of time
forever left behind by our lovers sails for the sea
one lover after the other they leave us like small rivers
O those small rivers like storms the small vows

home in each step by the night watchful eye in the street
streets as wild as an ex-lover, love
how did you know living would be so sad…

sometimes we listen to our heart
listen to the sombre waves wash over the pain of living
transient return of sand and wind is my soul

sometimes rain is the shelter for our love
love quiet love crying out loud
sorrow crying out for sorrow at the precipice… depths of despair

see to the coming dawn if we’re still friends
drops of bottomless bitter wine in an obsession
the day our love is the submission of trees and mountain
sound O the fall of consistent sorrow
look back at a life covered in moss, my life…

Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại
Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa…

Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố,
Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình
Làm sao em biết đời sống buồn tênh…

Đôi khi ta lắng nghe ta,
Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá
Hồn ta gió cát phù du bay về…

Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa,
Tình réo tình âm thầm,
Sầu réo sầu bên bờ… vực sâu

Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê…
Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
Ôi tiếng buồn rơi đều,
nhìn lại mình đời đã xanh rêu….


Trịnh Công Sơn was a Vietnamese, musician, songwriter, painter and poet. Born: 28 February 1939, Buon Ma Thuot, Vietnam. Died: 1 April 2001, Ho Chi Minh City, Vietnam.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

WHERE YOU ARE HOME | Nguyễn Viện

Sông Hương, Huế, Việt Nam Winter 2025. Photography Nguyễn Thị Phương Trâm

A poem in Vietnamese by Nguyễn Viện
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

the sand is hot
thorns popping out of the ground
all around
your feet
your head buried
in the wind ignored
the demons digging around inside your blood vessels
as the swarm of flies pull you down
an emptiness

precarious by the day
your footing on the sand
hot with a bloodless heart
try to stop yourself from disappearing
between the urges of the soul and blind obsession

where I could never be
your fingers falling apart each time you try to hold onto what is sweet
your heels slipping on the same old thing
where I will never know
where all hope is lost

and then you would ask for help with just
the one question: “How are you?”

NƠI EM VỀ

Cát nóng và gai nhọn mọc quanh bàn chân
Em úp mặt vào gió và mặc cho bọn quỉ bươi móc trong huyết quản
Trong lúc lũ ruồi kéo em xuống
Một khoảng trống
 
Càng lúc càng mong manh
Nhưng làm thế nào để em đứng vững giữa cát nóng với một trái tim khô
Làm thế nào để em đừng tan ra giữa sự thôi thúc của linh hồn và sự ám ảnh mù mịt
 
Nơi anh không thể tới
Những ngón tay em đứt rời khi bám vào sự ngọt ngào
Những ngón chân em trơn trượt trên những cái cũ mèm không thể gỡ bỏ
Nơi anh không biết
Đã mất hút niềm hy vọng
 
Và rồi em cầu cứu
Chỉ với một câu hỏi: “Anh khoẻ không?”
 
5.4.2009


Nguyễn Viện, born Nguyễn Văn Viện, on February 1, 1949 in Dong Xa, Hai Duong, is a journalist and writer, self-published author, on noteworthy subjects like sex and politics, listed by RFA as Resistance Literature. Currently living and writing in Saigon, Vietnam.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Thương Tín Chánh Tín both dead | Đinh Trường Chinh

Đinh Trường Chinh in NYC

In Vietnamese by Đinh Trường Chinh
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

Thương Tín is dead
Chánh Tín is also dead
my Saigon inspite of all those
hungry days
starved of words
starved of poetry
starved of music
starved of cinematography
refusing death.

the gamelle of the past
packed for the U. S. A.
long since rusted
along with the empty Guigoz can
stuffed with my dreams rolling around somewhere in
a drawer of my memory
(dreams
like
me chewing on imperial gum
with my girlfriend
watching rats deep inside the movie theater scurried under our feet)

the afternoon
I am meandering the crowds in New York
forgetting I had to bury still
that old city from
30 years ago
forgetting
that there was once a day
Thương Tín rode his Honda 67
right into cafe Hoàng Hôn
lighted a cigarette
THE Saigon gangster
forgetting Bích Liên’s wet breasts
in the shower
(I would wait to watch that part of the movie
before going home
before the movie theater lost power)
forgetting
a case about a stray bullet
in my formative years years.

Thương Tín
Chánh Tín
both dead
everything will pass soon
a pair of Tổ Ong slip on crossing oceans
and yet here I am this afternoon
walking through the street lights the colour of Christmas
Saigon and its subsidies old business
still gasping for air
dying
alive for a few seconds
of sorrow (not of war)
waiting for me to finish tapping out this garbage
somewhat of a poem
at a cafe right on
the corner of 46th Street and Broadway. 🙂

thương tín chết
chánh tín cũng đã chết
vậy mà Sài Gòn của tôi
những ngày đói meo
đói chữ
đói thơ
đói nhạc
đói phim
vẫn chưa chịu chết.

cái gà mên đựng quá khứ
mang theo qua Mỹ
rỉ sét từ lâu
cả cái lon ghi-gô
tôi đã từng nhét giấc mơ mình vào đó
lăn lóc trong một ngăn kéo nào của ký ức
(những giấc mơ
đại loại như
được ăn chewing gum có mùi thơm đế quốc
với người yêu
sâu trong một rạp chiếu phim, và nhìn những con chuột chạy dưới chân mình)

buổi chiều
tôi bước qua đám đông ở New York
quên mất mình vẫn chưa làm mai táng
cho cái thành phố cũ ấy
từ 30 năm trước
quên mất
đã từng có một ngày
thương tín chạy chiếc mô-tô 67
xộc vào quán cà phê hoàng hôn
châm điếu thuốc lá
rất giang hồ sài gòn
quên mất bích liên
ngực trần tắm dưới vòi sen
(tôi mãi ráng chờ coi đến đoạn ấy
để ra về
trước khi rạp chiếu phim bị cúp điện)
quên
vụ án một viên đạn
lạc vào ngày mới lớn.

thương tín
chánh tín
đã chết
mọi thứ rồi qua đi
đôi dép tổ ong cũng đã vượt qua bao đại dương
vậy mà chiều nay
đi giữa phố đèn màu giáng sinh
Sài Gòn bao-cấp xưa
vẫn còn ngáp ngáp
ngắc ngoải
sống một vài giây
với nỗi buồn (không chiến tranh)
đợi tôi gõ cho xong
bài thơ rác này
ở tiệm cà phê
ngay góc đường 46 và Broadway. 🙂

13:28.12.12.2025.


Đinh Trường Chinh, the poet, and artist was born in 1970 in South Vietnam. The poet currently works in IT in Virginia, U. S. A.

Viet Pham, translator and poet, passed away today, September 2025.  The world will miss his compassion and sense of humour..

Chiếc lá | Vũ Hoàng Thư

a leaf from an ancient tree is the perfect disposition be Nguyễn Thị Phương Trâm

A poem in Vietnamese by Vũ Hoàng Thư
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

all I want is to be a leaf from an ancient tree
so I may one day
in a wet or cold spell
with the wind I will fly and well
take in all the four corners, the smells
I will glide through swells
as light as air
curled up in a cloud like a ringlet of your hair
a summer day fair
by the fall I will be blindly
in love with the autumn colours
poets busier by the hour
I will be an anthem of autumn leaves
every fall
and just like that I shall return to the origin
on the last breath of autumn
sombre notes
and in truth
the moment I began to live is
the moment I am carried away
by the wind

Chiếc lá

tôi chỉ muốn
là một chiếc lá đơn từ nhành cổ thụ (*)
để một hôm
cơn nồm hay trận bấc
vờn tôi bay theo gió
hít thở bốn phương
rồi tôi sẽ nhẹ như bấc
víu lấy mây cuốn lọn tròn như tóc em
một ngày nắng hạ
tôi sẽ mù u khi trời trở thu
rực vàng sang màu hoàng hổ
bọn thi sĩ trầm trồ
tôi thành bài ca bất hủ autumn leaves
trong từng mùa lá rụng
như thế tôi rời cành bay về cội
khi mùa thu thở hắt
những nốt trầm buồn
nhưng thật ra
tôi bắt đầu sống
khi trận gió cuốn lên không.


Vũ Hoàng Thư
2/18/2025
——————————
(*) Ý Nguyễn Thị Phương Trâm


Vũ Hoàng Thư, born Võ Anh Tuấn 1949 in Hue, Vietnam. The poet and translator, head editor of bienkhoi.com currently lives in Fountain Valley, California.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

TRUTHS YOU HAVE FORGOTTEN, LOVE | Lê Vĩnh Tài [343]

Ta vẫn còn chơi nha. Tóc bạc mặc nhầm sắc thái nó làm trạng thái ta héo mòn đi. Cẩn thận nhé. Indigo okay, tóc màu gì cũng thấy mình tươi như hôm em vừa hôn anh lần đầu tiên. Vừa sướng vừa sợ hãi. Trời mùa đông Sydney cúm nhiều hơn là lạnh làm đầu óc nó lú. Vừa lú vừa tiền mãn kinh nó va chạm vào nhau nó chỉ muốn gây sự. Nó năn nỉ bạn bằng hai đầu gối của nó là bạn hãy chậm lại. Làm sao để chậm lại bạn có thể hỏi tôi? Sex okay, một cách thể thao và giữ ấm, trao đổi chất lỏng sẽ nâng cao lực lượng cơ thể chống lại viêm nhiễm vi rút, nên rất tốt cho sức khỏe. Như cách tôi thấy dễ hơn là bia, bia không chỉ có chất bổ của lúa mì, mà chất cồn nhẹ sẽ mang lại cho bạn sự bình yên xóa đi mọi sự lo âu v..v..của đời sống, nếu có lú hay dính vi rút gì đi nữa sẽ không còn là một vấn đề. Tin tôi đi. Tôi là dịch giả mờ.

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

moments of ultimate
clarity

when you can discern
truths

you will always know
how to approach
from the moment you get out of your bed
it’s in your bones

a forgotten thought
eating away at your brain
and you’re breathless

something more substantial than time
pooling, threatens you, to your soul suffocates
reminding you of your
fragile existence

we spread ourselves out too thin
to live through
the days we must bear
the consequences of our history

light is no different
to the darkness of humanity
your burden is not a necessity
my love

our children will be armed
with a lifetime or in a moment on whatever day…

SỰ THẬT NHƯNG EM ĐÃ LÃNG QUÊN

khoảnh khắc của sự rõ ràng
tuyệt đối

khi bạn có thể cảm nhận
những sự thật

bạn luôn biết cách
phù hợp với quan điểm
ngay từ giường ngủ
hay xương tủy của bạn

một suy nghĩ bị lãng quên
ăn nhanh vào trí nhớ
và bạn bị tắt thở

một trọng lượng nặng hơn thời gian
lắng đọng, ôi không, nó đè lên linh hồn
nhắc nhở về sự tồn tại thoáng qua
của bạn

chúng ta đang giang rộng ra
để sống qua
những ngày tôi chịu hậu quả
của lịch sử là chúng ta

ánh sáng cũng như bóng tối
của con người
đừng tạo thêm gánh nặng
em ơi

con cái chúng ta sẽ mang theo
một đời hay một ngày nào đó…


Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Mimesis | Fady Joudah

A poem by Fady Joudah
Translation into Vietnamese by Lê Vĩnh Tài

con gái tôi
không muốn làm đau một con nhện
đang nhả tơ trên ghi-đông xe đạp của nó
đã hai tuần nay nó vẫn đợi
đến khi con nhện tự bỏ đi

– nếu con níu đứt mấy sợi tơ
thì con nhện sẽ hiểu ra
đây không phải là nơi nó gọi là nhà
và con sẽ chạy chiếc xe đạp đó

con gái tôi nói, đó là cách con người ta
trở thành thuyền nhân hay ly hương tỵ nạn
phải không cha?


Fady Joudah là một nhà thơ và bác sĩ người Mỹ gốc Palestine sinh năm 1971. Ông đã đạt được giải nhất năm 2007 của Cuộc thi Nhà thơ trẻ Yale Series cho tập thơ The Earth in the Attic.

Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

MY BABY BLUE | Nguyễn Thị Phương Trâm

Credit to Chris T for our mini famile photograph. Photo: Isabella, Khanh, Me.

khi mẹ buồn
đi kiếm con
con gái mẹ
xanh tuổi trẻ

khi mẹ buồn
đi kiếm con
con gái mẹ
mãi bên mẹ

khi mẹ buồn
ai biết ư
họ đứng nhìn
họ làm thinh

tôi mảnh vỡ
vạt áo rách
khi tôi buồn
ai biết ư?

When I’m blue
I’ll look for you
Pretty pretty hues
Shade shades of cool

When I’m blue
Will you be true
As if on cue
Sit here by this stool

When I’m blue
It’s nothing new
Will they have a clue
Sit by to watch and view

Me in pieces
Shredded
When I’m blue
Who knew?


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

kitsch | Nguyễn Thị Phương Trâm

Nguyễn Thị Phương Trâm Photo credit: Huong Theresa Thanh Hoang . Thank you chị xx

Tired cranky vividly antisocial
Be I fall into the dark of shadows
Ego for company

I force my way through the month’s rain
Into the beautician’s chair
Made I “The Picture of Dorian Gray”

The kindness
Through a stranger’s lens
My spirit restored.


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.