A Memorabilia for My First Love

A poem in Vietnamese by Linh Phương
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

A Memorabilia for My First Love

_________

Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Linh Phương

Phạm Duy phổ nhạc

Thái Thanh trình bày

_______________________

When was my return you had asked

My answer was soon(soon I will be home)

Not from the battle at Pleime

Or Đức Cơ – Đồng Xoài – Bình Giả

My return through the swaying trees

My return in a wooden box pinned with flowers

My return on a stretcher

On a helicopter the whites of mourning

Hidden from sunlight upon dusk my return

Shrouding wholly my soul, a sad poncho

Upon your brilliant black hair my return

Adorned in haste the mourning cloth of an eternal goodbye.

Upon your woeful sorrow my return

The copper bullet a memorabilia then

A keepsake upon your marriage, my gift

The virtue of a girl lost in a single moment 

On wooden crutches my return

Lost of a limb, a broken man

Your awkwardness in a stroll through the street blooming with flowers

Side by side with a hardened maimed lover

Let us just look upon each other as strangers

You look at me – as though we’ve never met

I look at you – trying to forget

An old lover, for a night.

(April 2021)

ĐỂ TRẢ LỜI MỘT CÂU HỎI

Em hỏi anh bao giờ trở lại

Xin trả lời mai mốt anh về

Không bằng chiến trận Pleime

Hay Đức Cơ – Đồng Xoài – Bình Giả

Anh trở về hàng cây nghiêng ngã

Anh trở về hòm gỗ cài hoa

Anh trở về bằng chiếc băng ca

Trên trực thăng sơn màu tang trắng

Mai trở về chiều hoang trốn nắng

Poncho buồn liệm kín hồn anh

Mai trở về bờ tóc em xanh

Vội vã chít khăn sô vĩnh biệt

Mai anh về em sầu thê thiết

Kỷ vật đây viên đạn màu đồng

Cho em làm kỷ niệm sang sông

Đời con gái một lần dang dở

Mai anh về trên đôi nạng gỗ

Bại tướng về làm gã cụt chân

Em ngại ngùng dạo phố mùa xuân

Bên người yêu tật nguyền chai đá

Thì thôi hãy nhìn nhau xa lạ

Em nhìn anh – ánh mắt chưa quen

Anh nhìn em – anh sẽ cố quên

Tình nghĩa cũ một lần trăn trối.

_____________

Inspired lyrics and music by Phạm Duy 

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát Kỷ vật cho em (năm 1970).

You’ve asked me, when will I return

My answer, my answer is soon.

My return upon a victory at Pleime,

Or Đức Cơ, Đồng Xoài, Bình Giã,

My return my return upon the swaying trees

My return, sometimes in a wooden box pinned with flowers,

My return upon a stretcher

On a helicopter painted in the whites of mourning.

You’ve asked me, when will I return

My answer, my answer is soon.

My return hidden from sunlight, on a lonely afternoon

The sad poncho shrouding wholly my soul

My return upon your brilliant black hair

Banded in haste the mourning cloth. My love!

You’ve asked me. You’ve asked me when will I return

My answer, my answer is soon

My return by a black copper bullet

A memobilium upon your marriage my gift, a souvenir

My return on wooden crutches

My return is staggering short of a limb.

You’re awkward in a stroll

Spring, by a maimed hardened lover.

You’ve asked me, when will I return

My answer, my answer is soon

My return in the eyes of strangers

My return abruptly amidst your life

As though we’ve never met

Trying to forget the one night… My love!

You’ve asked me when will I return

My answer, my answer is soon…

Kỷ Vật Cho Em

Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại

Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về.

Anh trở lại có thể bằng chiến thắng Pleime,

Hay Đức Cơ, Đồng Xoài, Bình Giã,

Anh trở về anh trở về hàng cây nghiêng ngả

Anh trở về, có khi là hòm gỗ cài hoa,

Anh trở về trên chiếc băng ca

Trên trực thăng sơn màu tang trắng.

Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại

Xin trả lời xin trả lời mai mốt anh về.

Anh trở về chiều hoang trốn nắng

Poncho buồn liệm kín hồn anh

Anh trở về bờ tóc em xanh

Chít khăn sô lên đầu vội vã. Em ơi!

Em hỏi anh. Em hỏi anh bao giờ trở lại

Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về

Anh trở lại với kỷ vật viên đạn đồng đen

Em sang sông anh cho làm kỷ niệm

Anh trở về anh trở về trên đôi nạng gỗ

Anh trở về, anh trở về bại tướng cụt chân.

Em ngại ngùng dạo phố mùa Xuân,

Bên người yêu tật nguyền chai đá.

Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại

Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về

Anh trở về nhìn nhau xa lạ

Anh trở về dang dở đời em

Ta nhìn nhau ánh mắt chưa quen

Cố quên đi một lần trăn trối… Em ơi!

Em hỏi anh em hỏi anh bao giờ trở lại

Xin trả lời, xin trả lời mai mốt anh về…


Linh Phương, the poet born and grew up in Saigon, Vietnam.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

%d bloggers like this: