A poem by Merrit Malloy
Translation into Vietnamese by Nguyễn Thị Phương Trâm
khi tôi không còn nữa
những dấu vết còn lại
là tôi hãy mang nó
cho những hài nhi những
người đàn ông cuối đời
đang đợi ngày về đất.
và nếu bạn cần khóc
hãy khóc cho anh em
bạn đang đi ngay cạnh
và khi cần tôi hãy
ôm vai người kế bên
hãy trao cho họ những
gì bạn muốn gửi tôi.
tôi muốn để lại cho
bạn gì đó hơn những
âm thanh hay là chữ.
hãy tìm kiếm tôi trong
những người tôi đã biết
đã yêu và đã nhớ
và nếu bạy không có
thể buông tôi ra hay
cho tôi đi thì hãy
cho tôi xin sống lại
trong cặp mắt bạn không
trong hộp xọ bạn nhé.
bạn yêu tôi nhiều nhất
khi bạn để bàn tay
mình nghe da thịt bạn
mong muốn da thịt khác
và cho những đứa trẻ
sự tự do của chúng.
tình yêu luôn còn mãi
dù tôi không còn nữa
nên khi còn lại chỉ
là tình yêu của tôi
thì xin bạn hãy mang
tôi, hãy cho tôi đi.
When I die
Give what’s left of me away
To children
And old men that wait to die.
And if you need to cry,
Cry for your brother
Walking the street beside you.
And when you need me,
Put your arms
Around anyone
And give them
What you need to give to me.
I want to leave you something,
Something better
Than words
Or sounds.
Look for me
In the people I’ve known
Or loved,
And if you cannot give me away,
At least let me live on in your eyes
And not your mind.
You can love me most
By letting
Hands touch hands,
By letting bodies touch bodies,
And by letting go
Of children
That need to be free.
Love doesn’t die,
People do.
So, when all that’s left of me
Is love,
Give me away.
Merrit Malloy sinh ngày 18 tháng 9 năm 1950 tại Pennsylvania, Hoa Kỳ. Cô là nhà sản xuất và biên kịch, được biết đến với Carrie (1976), Valentine (1979) và Forever (1978). Trước đây cô đã kết hôn với Paul Monash.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.