mười hai bài | Lê Vĩnh Tài

Spring in Seoul, Korea. Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

1.
hey, little lady
won’t you
buy me
a
ring

if you’re free
don’t let them be
brainwashing
thee

I love
too the tattoo
on your thigh

in the dark
you’re not a whore
you respect
yourself

I adore you
even when
you’re flying free, a butterfly
drowning
in the light

the profanity
in domains of rocks
not some guy on the moon
me pulling together two rattan chair
watching
two intellectuals staring at each other
in shiny spectacles, what a pair

I want to understand but there’s
nothing but ridicule
viciousness

dear Lord
no one could give me anything
but you…

2.
if you won’t speak up
Who will?
the sky shall turn grey?

the silence, her destitute
her universe
rather narrow, and sad

her soul, her body
and your memory
coloured with rain and sunlight
saltiness
of blood

the sky is forever grey, each time you look up…

3.
knock down the door
come, be done with me

don’t hit me with your helmet
don’t grab at my hair
push shove kick my face

kill me with a bullet
with the smell of cigarettes
early Sunday mornings
and a cup of tea
as bitter sweet as farewells

kill me with a brand
wrapped in stormy rain
rose petals
and her helpless cries
late at night…

4.
behind the silence
that very night
I tried to hold my tears
hid the audible anguish
my insides
tired
exploding

my devastated spirit
asked;
– if I died that night
will they think I committed suicide?
or the police would state:
– killed because of the silence
& loneliness…

5.
right or wrong
short or long
salty or bland
write

you may be right
I have but one dream

last night
a colony of bats
they’re all upside down, those things
like ink
in a pen

write about the fear
and the exhaustion of the night…

6.
life is happiness
until you hide
from demons

till light is a bird
the feathers
she adores
more than you

7.
my whole body was shaking when you left
in a gut wrenching ache my heart broke
the pain rose up my heaving chest, see
you desire me but do not love me…

8.
I stole your smile
so I may have your lips
or have you forgotten?

the sweetness
fills up my mornings and my nights
or have you forgotten?

you took a slice of my body
the tastiest bit of life
dropped it in a land far away
in a glass bottle
shiny like your poetry

your body has disappeared
into the hellish colours
on fire, a burning flame that never dies

9.
roses, won’t please you
living
through the promises
bloodshed

on your life, you had sworn to save me
but again I was mistaken

roses, blood red
Why do you desire all the thorns?

Why are you dreaming of equality
you know do not exist?

evil has cuffed the flower’s petals
in an endless circle of time
it’s a crime

you say: – I should save some money
a trip in the fall

you say this because you have been hurt by
my astuteness

I can only change my life
by allowing never
the leaves to rest ever

10.
tonight
I return with my ghost
listen to it’s hypnotic
crazy voice

all of what I need
that is the death of memories
wings flapping

abruptly
the ghostly shivers
opens the door to enter

it’s bent over in pain
me hanging
in the middle of the poem with regret
like a cloud

the cloud
turns into a question mark

me turning off the light
asking everyone
you, the voice, my ghost
the cloud, and me
sinking more and more
into the darkness

composing a poem not knowing
how to describe a ghost…

11.
May I share this sky with you?
so we may both look up
at an ocean of constellations
so all who looks into your eyes
could see the millions and millions of stars

but your eyes are
always so far

hence, instead of the sky
we could share a blue blanket
delicately
laced with hope?

we share the blanket
as in sharing an entire sky
you and I?
me or you?

I’m waiting for eyes like your stars

otherwise, I could replace the sky
with my own blanket
since it’s
rather beautiful

Would you like that?

12.
a poem about a wild wolf
always and forever
howling in the moonlight

the crescent moon
like a scar on new skin
filling up
a full moon

the moon fully
healed
into you
flew through your bedroom curtains

the moon
it is my love
it looks at you
tonight
sleepily
drunk
out of its mind…

MƯỜI HAI BÀI

1.
này, cô gái
vui lòng không
mua cho mình
một
chiếc nhẫn

nếu bạn đang tự do
đừng để họ lo
tẩy não
bạn

tôi yêu
cả vết xăm
trên đùi bạn

trong bóng đêm
bạn không phải là điếm
bạn luôn tôn trọng
chính mình

tôi yêu bạn
khi bạn
bay tự do như bướm
chết đuối
trong ánh sáng

sự báng bổ
trong lĩnh vực đá cuội
không phải chú Cuội
khi tôi kéo hai chiếc ghế mây
nhìn
và hai cặp kính trí thức đang nhìn nhau, lấp lánh

tôi muốn hiểu
nhưng chỉ nghe những lời chế diễu
dã man

nhưng Chúa ơi
không ai có thể cho tôi một cái gì
ngoài bạn…

2.
nếu bạn không nói bây giờ
vậy ai sẽ nói?
bầu trời có biến thành màu xám?

im lặng, nỗi tuyệt vọng của cô ấy
vũ trụ của cô ấy
có thể hơi hẹp, và buồn

linh hồn cô ấy, cơ thể cô ấy
và bộ nhớ của bạn
màu mưa màu nắng
vị mặn
của máu

như bầu trời mãi mãi màu xám, mỗi lần bạn nhìn lên…

3.
bạn xông vào phòng
giết tôi đi

đừng đánh bằng mũ bảo hiểm
đừng túm tóc
kéo lê hay đạp vào mặt

giết tôi bằng một viên đạn
có mùi thuốc lá
sớm chủ nhật
và ly trà
ngọt đắng như những lời tạm biệt

giết tôi bằng một thanh kiếm
bọc trong một cơn mưa
và cánh hoa hồng
tiếng kêu của nàng lúc nửa đêm
tuyệt vọng…

4.
đàng sau sự im lặng
tận đêm hôm đó
khi tôi cố gắng giữ lại những giọt nước mắt
và giấu những tiếng nức nở
đang bùng nổ bên trong
cơ thể mệt nhọc

và linh hồn bị tàn phá của
tôi, tự hỏi;
– nếu tôi bị chết ngay đêm đó
liệu họ có nghĩ rằng tôi tự tử?
hay cảnh sát sẽ nói:
– Đã bị giết bởi sự im lặng
trong cô đơn…

5.
đúng hay sai
ngắn hoặc dài
đậm hoặc nhạt
Viết

nếu bạn biết
tôi chỉ có một giấc mơ

đêm qua
có một bầy dơi
tất cả bọn chúng đều lộn ngược
như mực
bên trong một cây bút

Viết
ghê sợ và mệt mỏi đêm nay…

6.
cuộc sống là niềm vui
cho đến khi bạn chạy trốn
khỏi lũ quỷ

cho đến khi bạn cảm thấy ánh sáng như một chiếc lông
chim
mà nàng thích
còn hơn cả bạn

7.
khi bạn bỏ đi cơ thể tôi bắt đầu run lên
dạ dày tôi đau đớn và trái tim tôi tan vỡ
ngực tôi bốc cao lên và tôi cảm thấy đau, vì
bạn không yêu tôi, bạn chỉ muốn tôi…

8.
tôi đã đánh cắp nụ cười của bạn
để có được đôi môi của bạn
bạn nhớ không?

nên vị ngọt
lấp đầy buổi sáng tối của tôi
bạn nhớ không?

bạn lấy lại một lát cắt cơ thể tôi
như lấy miếng ngon của cuộc sống
bạn thả nó đến vùng đất thật xa
trong một bình thủy tinh
lung linh như thơ bạn

và thân xác bạn biến mất
vào màu sắc của địa ngục
đốt cháy với ngọn lửa không bao giờ chết

9.
hoa hồng, không làm bạn hài lòng
để sống
theo những lời hứa
đổ máu

bạn đã thề với cuộc đời sẽ cứu tôi
nhưng tôi đã sai lầm thêm một lần nữa

hoa hồng, màu đỏ đẫm máu
tại sao bạn mơ ước những cái gai?

tại sao bạn mơ về
sự công bằng mà bạn biết là không bao giờ có?

cái ác đã còng tay cánh hoa
trong vòng xoáy vĩnh cửu của thời gian
hơi khốn nạn

bạn nói: – có lẽ tôi sẽ tiết kiệm một số tiền
để mùa thu đi xa

bạn nói điều này bởi vì bạn đã đau đớn trong sự tỉnh thức của
Tôi

tôi
chỉ có thể thay đổi đời mình bằng cách làm những chiếc lá
không bao giờ bình an

10.
đêm nay
tôi trở lại với bóng ma của tôi
lắng nghe giọng nói như thôi miên

điên cuồng của nó

tất cả những gì tôi cần là cái chết
của những kỷ niệm
vỗ cánh

đột nhiên
con ma run rẩy
mở cửa bước vào

nó rũ xuống đau đớn
và tôi treo lơ lửng
trong không gian giữa bài thơ và sự hối hận
như một đám mây

đám mây
trở thành một dấu chấm hỏi

tôi tắt đèn
và hỏi tất cả mọi người
bạn, giọng nói, bóng ma
đám mây, và cả tôi
đang chìm vào bóng tối
hơn hơn nữa

làm bài thơ không biết cách diễn tả
con ma…

11.
tôi có thể chia sẻ bầu trời này với bạn không?
để cả hai chúng ta cùng nhìn lên
một đại dương những ngôi sao
để mọi người khi nhìn vào mắt bạn
sẽ thấy một triệu vì sao

nhưng đôi mắt của bạn lúc nào
cũng ở rất xa

vì vậy, thay vào bầu trời
chúng ta sẽ chia nhau một tấm chăn màu xanh
mong manh
hy vọng?

chúng ta chia sẻ tấm chăn
và nghĩ rằng chúng ta đã chia sẻ cả bầu trời này
bạn và tôi?
tôi hay bạn?

tôi mong chờ ánh mắt như những ngôi sao của bạn

nếu không, tôi sẽ thay thế bầu trời
bằng tấm chăn tôi đang có
vì nó
cũng khá đẹp

bạn không thích như vậy sao?

12.
bài thơ con sói hoang
luôn luôn và mãi mãi
tru dưới ánh trăng

mặt trăng khuyết
như vết thương lên da non
đang đầy trở lại
trăng tròn

mặt trăng đầy trăng
nó đã được chữa lành
qua rèm phòng ngủ nó bay vào bạn

mặt trăng, tình yêu của tôi
nó đang nhìn bạn
đêm nay
say và
ngủ…


Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Nguyễn Thị Phương Trâm's avatar

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

Leave a comment