A poem in Vietnamese by Phan Nhiên Hạo
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

This nation
–
A nation without dinosaur
a tragedy of tradition
I might need an ocean of watercress
to revive the non-existing fossils?
–
A nation censured by a pant-less army of ethics
missing the terminology of revolution
starting with a monkey
citizens training for a circus.
–
A nation the epitome of a rainy night
wetting not the layabouts but insidious are the floods
full of returning regulars
scarred from head to toe, stripped of their weapon.
–
A nation prickly with hair, salty, sloppy
display on a chipped plate
the owner and head chef counting money
at the back amongst the empty bottles.
–
A nation crawling left or right
towards the trenches, towards secret bunkers
lid blown off, filled up, full of eels
in a game of hide and seek from the past.
–
A nation the epitome of a rusty bomb
in a Chinese bottles barn
waiting to be sawn open and sold off
the bomb may be silent, may explode.
–
A nation that is a bit old, severed
the patched up fields, rivers of fading threads
I have taken it off, leaving it behind, left
In a faraway land, at a flea market, I am looking for similar attire.
—
December 2022
–
Đất nước này
–
Đất nước này không có khủng long
đó là vấn nạn truyền thống
liệu tôi phải cần một đại dương rau
để phục sinh những hóa thạch chưa bao giờ tồn tại?
–
Đất nước này đang bị canh giữ bởi đạo quân trần truồng
sót lại từ cuộc cách mạng
Đầu tiên bởi một con khỉ
cả dân tộc được huấn luyện để làm xiếc.
–
Đất nước này là buổi tối mưa
không ướt kẻ nằm nhà nhưng ngập lối
trở về của người đi tuần
thương tích đầy mình, bị tước đoạt vũ khí.
–
Đất nước không sạch lông, mặn, bầy hầy
bày ra trên dĩa mẻ
chủ tiệm và đầu bếp đếm tiền
sau hè giữa đống vỏ chai.
–
Đất nước nay bò trái hoặc phải
về phía chiến hào, về phía hềm bí mật
đã bị bật nắp, đã ngập, đầy lươn
trong cuộc trốn tìm quá khứ.
–
Đất nước này là quả bom gỉ
trong vựa ve chai của người Tàu
chờ đợi được cưa ra đem bán
bom có thể câm, có thể nổ.
–
Đất nước này hơi cũ, đứt hút
những cánh đồng miếng vá, những dòng sông chỉ mờ
tôi đã cởi ra, để lại, bỏ đi
Đến xứ sở xa, tôi ra chợ trời tìm kiếm áo quần tương tự.
–
8.2011
Phan Nhiên Hạo, the poet and translator born in 1967 in Kontum, Vietnam, currently works and lives in Illinois, the United States of America.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.