A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

OR HAS THE WIND TURNED YOU INTO TEARS
night
be it
a bitter silent night waiting
night has nothing if for you
you falling like a bird hit by a bullet
or has the wind turned you into tears
to together fall
–
night
your short-cropped hair
laughing always at sadness without cause
in low damp clouds in wet rainy days
the towel soaked with your happiness
wetting an entire meadow in darkness
–
night
in my eyes draw you
black and sad
the day I woke and you’ve yet
in a concert hall of our dreams
you wore a red T-shirt
lost in a dream of Bazan red dust
I’m waving at you behind glass, the window wiper(waving)
exhausted from no sleep
exhausted from pain
–
there’s no ladder long enough
as a rainy day in a mountain borough
lead me toward sound loneliness
yearning for a meadow
endless, sad smile of an infant
–
those twists and turns of the mountain
fumbling of a blind person by the door
you possess the third eye
so, I won’t fumble and fall
–
night
you left behind your old shirt
left behind the heart of the mountain
a kind of ruthless enterprise for gain
beginning with a drop of water
ending with the origin of a stream
with the sound of a guitar
played by the drunk poet Vũ Ngọc Giao
addicted to the destruction of a new dawn
flatten into vinyl
turning forever the verse that’s made you cry
sit, please…
–
to here you brought pain from afar
touched the mountain
laughing always at sadness without cause
easy tunes strummed out by the sidewalk
Quán Văn dulled with pain
–
a blind person
left
took with them their warmth
—
April 2019
_____
HAY LÀ GIÓ LÀM EM NƯỚC MẮT
đêm ơi
hay là như thế này
đêm cay đắng và âm thầm chờ đợi
nếu không đợi chờ em đêm còn biết làm gì
em rơi xuống như con chim trúng đạn
hay là gió làm em nước mắt
cùng rơi
–
đêm ơi
mái tóc ngắn xíu của em
cứ hay cười vì hay buồn vô cớ
đám mây thấp ngày mưa ẩm ướt
như chiếc khăn tay hạnh phúc của em
làm ướt cả cánh đồng tăm tối
–
đêm ơi
anh vẽ em trong hai con mắt
đen và buồn
ngày anh thức mà em chưa tỉnh dậy
trong nhà hát của giấc mơ
em mặc chiếc áo thun màu cỏ
lạc vào một giấc mơ bazan bụi đỏ
đang vẫy theo em sau cửa kính và chiếc gạt nước
mỏi mệt vì mất ngủ
mỏi mệt vì đau đớn
–
không một chiếc cầu thang nào đủ dài
bằng ngày mưa phố núi
dắt anh đến những quạnh hiu xa xăm
nhớ về cánh đồng
bất tận nụ cười buồn như em bé
–
những quanh co của núi
đang mò mẫm như người mù bên cánh cửa
em hãy làm con mắt thứ ba
kẻo anh té ngã
–
đêm ơi
em để lại chiếc áo cũ của em
và mang trái tim phố núi ra đi
một kiểu kinh doanh với lợi nhuận thật tàn nhẫn
khởi sự với giọt nước
kết thúc với suối nguồn
với tiếng đàn
của thi sĩ Vũ Ngọc Giao đang say rượu
nghiền nát sớm mai này
ép thành đĩa nhựa
quay mãi bài hát mà em đã khóc
hãy ngồi xuống đây…
–
em mang nỗi đau từ xa đến nơi này
để va phải núi
cứ hay cười vì buồn vô cớ
những tiếng đàn lang thang ngoài hành lang
quán Văn đau thắt
–
có một người mù
bỏ đi một xứ khác
bốc hơi…
o O o
VALENTINE
chàng bên cạnh giường
nàng mong manh lốm đốm những sợi tóc bạc
có một sợi tóc cứ vướng sau tai
như nàng vẫn hay bướng bỉnh
–
chàng không nhìn thấy người phụ nữ sáu mươi ba tuổi
chỉ đôi mắt màu nâu thoáng ướt
lấp lánh như chiếc nhẫn nàng hay đeo
ở ngón út
–
nàng thì thầm trong giấc ngủ
với một chút nước bọt chảy qua khoé môi
chàng đã lau nó thật khéo
vào ống tay áo hơi cheo leo của mình
–
chàng đặt một bông hồng đỏ, vẫn còn giọt sương
mà đứa con gái của chàng
và nàng, vừa mang vào vẫn còn vương
cọng cỏ
–
lồng ngực xương xẩu của nàng nhấp nhô theo cơn gió
chàng vuốt nhẹ cho nàng như nàng đã làm
ngày xưa lúc con gái của nàng ho và khó
Thở
–
chàng biết nàng sẽ bay
vì nàng không còn trọng lượng
cơ thể nàng như bài thơ
đang khô
trong nắng
–
nàng
chàng
im lặng
một đêm
nữa
thôi…
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.