A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Nguyễn Thị Phương Trâm

ƒ/2.81/40024 mmISO100
APRIL
a falling teardrop at sunrise
you’re leaning into a small
soft
very soft sound
.
April
you’re watching the bougainvillaea bloom beyond endearment
at the gate
under its shade
a faithful character of endless tragedy
.
the street silent
only the doctors are working
rescuing wheezing clusters of clouds
.
the past fading into a chaotic memoir
cold and bare packets of instant noodles
scattered on the kitchen bench
.
April
your heart
thrown about on the factory floor emptied of human power
the labourers were gone
not the end of a shift but the end of labour
.
the inspiration of a poem
not a consumable product
not an income
a poem is not cash
even when the poets wants the top dollars
the poor nodding off
holding onto a green permit
there together in tears
at the closed
bars
.
a child dancing
bouncing around town
the feeble notes of sadness and death
hunger isn’t imagined
we farewell the grey days
mid note
.
we’re lost
in the song
we’re blowing the horn like the call of ravens
the call of old village elders long ago
.
the ravens on fire from the trees flying
separating tree seedlings from the soil
shuddering in the furrows
reeds separating from clouds
spirit separating from inebriation
as you would separate from the light
appearing to say: welcome
oh first day of April
.
summer is now as soft as a spider web
belongs to women
mornings consuming coffee till it’s grey
nightfall hiding in the garden
disappearing in goodbyes
.
not in death that we welcome each other
welcome the king
welcome the prince
welcome the queen
when the king is dead
the newspaper boy scuttering through the streets
shouting out the hot new
no one lives twice
.
April
all shall hold on tightly to
the shatter pieces of the Sun
rising or falling
on our hair…
_____
THÁNG 4
bình minh rơi giọt nước mắt
bạn cúi xuống nghe thấy một âm thanh
nhẹ
nhỏ và quá nhẹ
.
tháng tư
bạn nhìn những tàn hoa giấy trước cổng nở hoa
hơn cả tình yêu, dưới bóng râm
có một người kiên nhẫn vào vai đau buồn vô tận
.
thành phố im vắng
chỉ những bác sĩ vẫn còn làm việc
cứu những đám mây đang khó thở
.
quá khứ dần phai nhạt, ký ức rơi vào rối loạn
những gói mì còn sót lại trong bếp
lạnh lẽo, trần trụi
.
tháng tư
tình yêu của bạn
nằm trên sàn nhà xưởng đã cạn kiệt sức người
những công nhân đã ra về
không tan ca mà tan tác
.
những ý tưởng xuất hiện trong bài thơ
không như những sản phẩm
nó không làm ra tiền
các bài thơ không phải tiền
dù các nhà thơ luôn ham tiền bậc nhất
những người nghèo ngủ gật
bên một tờ giấy chứng nhận màu xanh lá cây
xuất hiện với những giọt nước mắt
của những quán bar
đóng cửa
.
nhấp nhô trên đại lộ
một đứa trẻ nhảy múa
bất lực trong những nốt nhạc của nỗi buồn và cái chết
cơn đói không còn tưởng tượng
chúng ta tạm biệt những ngày màu xám
ngay giữa những nốt nhạc
.
bài hát
chúng ta bị lạc
chúng ta thổi vào một cái sừng
như già làng ngày xưa vẫn kêu những con quạ
.
để những con quạ trên lửa bay ra khỏi cây
để gỗ non tách ra khỏi đất
run rẩy trong những luống cày
cỏ tách ra khỏi mây
rượu tách khỏi cơn say
như bạn tách ra từ ánh sáng
xuất hiện và nói: xin chào
một ngày tháng tư
.
mùa hạ bây giờ dịu dàng như mạng nhện
của những người phụ nữ
buổi sáng vẫn ngồi uống cà phê
đến đêm màu xám chạy trốn khỏi khu vườn
chào nhau rồi biến mất
.
không phải cái chết, chúng ta xin chào nhau
xin chào vua
xin chào hoàng tử
xin chào hoàng hậu
và khi ông vua chết
người bán báo đã chạy trên đường
hét vang gọi cho chúng ta tin nóng
cũng không ai sống hai lần
.
tháng tư
tất cả những điều này
bám chặt vào mảnh vỡ của mặt trời
vừa mới mọc hay rơi
trên tóc…
_____
APRIL 2020, the beginning of the Corona Pandemic
Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.