I’m still inside my mother’s womb | Lê Vĩnh Tài [458]

hình: Thiện đi đâu mất? Lê Vĩnh Tài

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Photography: Lê Vĩnh Tài

ah dream
baby, sweet dreams
but I don’t want to sleep
I don’t want to close my eyes
I might forget our dream
I won’t be able to
see you anymore

ah dream
it may disappear
oh sweet sleepy childish face

.
I can’t make up my mind
the poem in a flash passing
a flurry of faces
up in the air
the breathless verses
spitting black smoke across the blue cool
hues of the sky

a bird
lighter than springtime
white sheets of paper
like a white dress
like dark eyes weeping

the poems
lay scattered on the ground
damp and wet

somewhere far away
in a sporting arena
the grass no longer grows
nothing left but a naked looming frame
tried to hold onto what’s left of its pride
praying still for a miracle

from the fallen poem
sproutings
touched you
with a finger

.
am I dreaming
or was it some kind of
comatosed hallucination
waking up the day after to find
nothing

sleep have separated us
that’s the reason why I hate sleeping
I’m worried as soon as I open my eyes at dawn
you are gone
ah love
.
an empty cup
once upon a time full of passion
now full, spilling
darkness

the terrifying emotions
sometimes
all I need to do is see my reflection
at the bottom of the cup

once again
each time when there’s a new moon
the cup is unrecognisable

and I dare not look
baby, it is the reflection of you
at the bottom of the cup
in the most insane dream

.
I’m still in my mother’s womb
Can you see me?
Am I there?
Or am I gone?

Where am I?
Am I still happy?
Beyond the laughter, can you still hear anything?

but what I will refuse to accept is that
I want to die
I will, under my breath say
– I’m okay

Ah the angels, where are you?

just the other day, you were all here
But now, I can’t find you?
Will you be able to rescue me?

I don’t think so
can you discern the fading light
the gradual illumination of darkness
don’t think for a moment
that I mean the opposite
that it’s sarcasm
don’t ask me if I’m okay
I’m exhausted from all the lies
my brain is struggling to survive
but my heart is struggling to die
it’s tired

Am I laughing or crying?
Am I trying again or have I given up?
Am I falling or am I flying?
I forget that I have not lived
death have turned into a dream
Am I capable of letting anything go?

Can I simply breathe?
Was I not born into this world so that I may die?

But for the moment, I’m not allowed to leave my mother’s womb
my mother have not given birth to me so that I could die

.
one more breath before I die

What will happen if this is my choice?
a cut or mere graze on the flesh
Or just a door someone left open?

a teardrop, a scream
Or was it just a dream?
What if it’s not a dream?
Will you still miss me?

even though we’re not alike
and tomorrow as you open your eyes
and I’m still asleep
don’t cry

I’m high up in the air like the stars
peacefully hidden somewhere
please come
rescue me
because I can’t breathe
I can’t die
I’m still inside
my mother’s womb

February 2024


ngủ ngon nhé, giấc mơ
nhưng anh không muốn ngủ
anh không dám nhắm mắt
anh sợ quên giấc mơ của mình
anh sẽ không gặp lại em nữa

giấc mơ
nó có thể biến mất
dịu dàng khuôn mặt trẻ con buồn ngủ

.
anh do dự
bài thơ vụt qua
những khuôn mặt nhòe nhoẹt
được thả lên rồi
thơ hết hơi
phun khói đen kịt lên trời
xanh

một con chim
nhẹ hơn cả mùa xuân giấy trắng
như váy trắng
như một đôi mắt đen đang khóc

những bài thơ
nằm trên mặt đất
ẩm ướt

xa xa
một sân vận động cỏ không còn mọc
chỉ có khung thành trơ gan
ráng kiêu hãnh trần cầu chữa lành

bài thơ rơi
đâm chồi
chạm vào bạn
bằng ngón tay

.
liệu tôi có đang mơ không
hay ảo tưởng vì cơn mê
thức dậy vào ngày hôm sau
trống rỗng

giấc ngủ làm chúng ta xa nhau
đó là lý do anh ghét ngủ
sợ khi thức dậy
mất em mà không biết
.
một cái ly rỗng
từng đầy ắp đam mê
giờ đây nó ngập tràn
bóng tối

cảm xúc thật khủng khiếp
thỉnh thoảng
tôi cần nhìn thấy
gương mặt tôi dưới đáy ly

một lần nữa
vào mỗi lần trăng xanh
tôi thấy cái ly thật kỳ lạ

tôi chưa bao giờ dám nhìn
em nằm dưới đáy ly
trong giấc mơ điên rồ nhất
của tôi

.
tôi vẫn chưa được sinh ra
bạn có thấy tôi không?
tôi có ở đó không?
hay tôi đã đi rồi?

tôi đâu?
tôi vẫn hạnh phúc?
sau tiếng cười, bạn còn nghe thấy không?

nhưng tôi sẽ không thừa nhận
rằng tôi muốn chết
tôi sẽ thì thầm
– tôi ổn

này những thiên thần, các bạn đang ở đâu?

một ngày trước, tôi nhìn thấy các bạn
nhưng bây giờ các bạn còn ở đó không?
bạn có thể cứu tôi không?

tôi không nghĩ vậy
bạn có thấy ánh sáng dần tắt
bóng tối từ từ tỏa sáng
đừng nghĩ tôi nói ngược
đừng nghĩ tôi nói mỉa
đừng hỏi tôi có ổn không
tôi mệt mỏi khi nói dối
não của tôi chiến đấu để sống
nhưng trái tim tôi chiến đấu để chết
nó đã mệt

tôi cười hay tôi khóc?
tôi bỏ đi hay tôi cố gắng thêm lần nữa?
tôi ngã xuống hay tôi bay lên?
tôi quên mình chưa sống
cái chết thành giấc mộng
tôi có thể buông tay không?

tôi chỉ biết thở thôi được không?
không phải tôi sinh ra để chết sao?

nhưng bây giờ tôi chưa được sinh ra
mẹ vẫn chưa sinh tôi ra để chết

.
một hơi thở nữa cho đến khi tôi chết

nếu tôi làm điều đó thì sao?
một vết cắt trên thịt da hay là một vết xước
hay đó chỉ là cánh cửa
ai đã quên đóng lại?

một giọt nước mắt, một tiếng hét
hay đó chỉ là giấc mơ?
nhưng nếu không phải giấc mơ thì sao?
bạn sẽ nhớ tôi chứ?

dù chúng ta không giống nhau
nếu ngày mai bạn thức dậy
tôi tiếp tục ngủ
bạn đừng khóc

tôi ở tít trên cao như những vì sao
bình yên chạy trốn
hãy cứu tôi
vì tôi không thở được
tôi không thể
chết
tôi vẫn còn chưa được mẹ sinh ra



hình: Thiện đi đâu mất?


Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Nguyễn Thị Phương Trâm's avatar

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

2 comments

Leave a comment