“Code of ethics” là bộ quy tắc đạo đức hoặc bộ quy tắc ứng xử | Nguyễn Thị Phương Trâm

Quang & Thái

Chuyện hữu duyên là tôi được gặp Bảo trong một ngày giữa mùa xả lũ. Bảo là anh tài xế của anh bạn bạn của chồng tôi trong những ngày ở Sài Gòn. Cuộc sống như mưa dầm dề mãi mãi qua những cơn bão đi tìm miếng ăn. Bảo như tôi là những nạn nhân hay thành viên của cuộc sống? Sống với những “Code of Ethics” hay không trong “a dog eat dog world”?

“Code of ethics” là bộ quy tắc đạo đức hoặc bộ quy tắc ứng xử, là tập hợp các nguyên tắc và quy định định hướng hành vi của cá nhân trong một tổ chức, một ngành nghề hoặc một cộng đồng. 

“Ông sếp của em là một người biết chọn người rất giỏi”. Trong đó có Bảo, tôi đã nghĩ vậy. Luôn luôn vui vẻ, là nụ cười chân thành đầu tiên tôi được nhận từ một công ty xuất khẩu hàng hoá khô và đông lạnh cụ thể là cho những cộng đồng người Việt ở hải ngoại như Canada, Mỹ và Úc. Những gói xôi bắp và nếp than.

Noen rồi lại tết, óng ánh bóng đèn xanh đỏ hoà mắt kẹo bánh hoa quả. Rải rác những con phố là những cửa hàng với những thực phẩm sạch. Bạn tin ai? Gia đình tôi ở Úc ngại ăn mứt hoa quả quê hương vì sợ độc.

Bảo đã mang lại cho tôi một sự bình an bất ngờ, đã đưa tôi vào nơi sản phẩm sạch được chế biến đóng gói và xuất khẩu đến bếp của những gia đình tha hương xa quê hương toàn cầu như tôi.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

HƯ CẤU | Nguyễn Thị Phương Trâm

Ta vẫn còn chơi nha. Tóc bạc mặc nhầm sắc thái nó làm trạng thái ta héo mòn đi. Cẩn thận nhé. Indigo okay, tóc màu gì cũng thấy mình tươi như hôm em vừa hôn anh lần đầu tiên. Vừa sướng vừa sợ hãi. Trời mùa đông Sydney cúm nhiều hơn là lạnh làm đầu óc nó lú. Vừa lú vừa tiền mãn kinh nó va chạm vào nhau nó chỉ muốn gây sự. Nó năn nỉ bạn bằng hai đầu gối của nó là bạn hãy chậm lại. Làm sao để chậm lại bạn có thể hỏi tôi? Sex okay, một cách thể thao và giữ ấm, trao đổi chất lỏng sẽ nâng cao lực lượng cơ thể chống lại viêm nhiễm vi rút, nên rất tốt cho sức khỏe. Như cách tôi thấy dễ hơn là bia, bia không chỉ có chất bổ của lúa mì, mà chất cồn nhẹ sẽ mang lại cho bạn sự bình yên xóa đi mọi sự lo âu v..v..của đời sống, nếu có lú hay dính vi rút gì đi nữa sẽ không còn là một vấn đề. Tin tôi đi. Tôi là dịch giả mờ.

CHUYỆN CỦA MỘT NHÀ THƠ

Mỗi tháng một lần công ty chàng đang làm lâu năm trả tiền khách sạn ở thủ đô để chàng được ngủ với vợ mình.

Ngủ với vợ là một dịch vụ chàng làm như mọi việc một cách chu đáo và cặn kẽ.

Bước vào căn phòng vuông trước mặt đối diện là cái cửa sổ kính cao từ trần nhà màu xám nhạt đến chân thảm màu hồng nhạt, chàng trượt hai bàn chân chàng ra khỏi đôi loafers da màu vàng caramel trước khi chàng cúi xuống xếp chúng gọn vào góc tay trái của cánh cửa và cởi áo khoác ra móc lên cái móc áo cất vào cái tủ áo với hai cánh cửa trượt. Chàng móc chìa khoá từ túi quần bên tay phải quần tây màu xám đục và đút nó vào ổ chìa khoá của cái vali chàng vừa đặt xuống trước khi cất áo khoác của mình vào tủ. Cái vali da màu đất bazan vợ chàng mới mua tặng chàng ngày sinh nhật sáu mươi với chiếc bánh kem trắng mà chàng thích ăn mỗi năm chỉ một lần của tiệm bánh ở đầu đường gần nhà mình.

Người vợ xinh như tên của nàng, thân mỏng manh và da trắng như búp hoa ngọc lan, nàng đứng chưa tới vai nhà thơ. Nàng bước theo anh nhà thơ vào phòng, tay trái của nàng kéo theo chiếc vali cabin Samsonite màu đen vỏ cứng. Người vợ của nhà thơ theo quy luật của chồng cởi ra đôi giày Mary Jane màu đen gót hai phân ra xếp bên cạnh đôi loafer của chồng. Chiếc giường king ba bước từ cửa phòng nằm đối diện cửa sổ nhìn ra hồ tây nước đục màu đen giữa cơn mưa ngâu lạnh và ướt. Bên tay trái của cái giường king hai bước là phòng tắm nhỏ, vừa đủ để đứng và tắm, đầy đủ nhu cầu vệ sinh. Nước sà phòng, lược, bàn chải đánh răng, dao cạo râu.

– Em muốn đi tắm không?

– Không, anh có lạnh thì and tắm đi cho ấm.

Nhà thơ nhét cái vali sách tay bằng da của anh vào góc tủ, đứng dậy bước hai bước từ cái tủ phòng nằm bên phải của cái king bed và cánh cửa nhìn ra hồ ngồi xuống cuối giường bên cạnh vợ.

Hai người nhìn ra vũng nước đen mực không lời.

Ánh sáng óng ả của những ngọn đèn trên mặt hồ, những nốt nhạc buồn buồn của đầu ngón tay trái anh vẽ đường cong trên lưng vợ, từ mái tóc lơ lửng ngang vai xuống eo nàng.

– Em cởi kính ra đi.

Môi anh mềm và ướt như vũng nước đen hồi nhỏ mời gọi nàng đạp vào chúng giữa cơn mưa chiều cuối tuần học. Ướt và mềm. Cơn dục vọng của anh.

Mỗi tháng một lần.

Sự nghịch lý là khi anh cần phải cứng nhà thơ lại rất mềm. Sự tỷ mỉ của anh làm cô vợ thường phải chủ động. Cô vợ luôn đi hai bước sau anh. Cô ta nhường hơn là vì lý do chàng thích đóng vai gia trưởng. Nhường cho hạnh phúc của gia đình. Mỗi tháng một lần nàng theo chồng vào khách sạn.

Nuốt xong cơn dịch vọng của nhà thơ như ngụm sữa chua tanh mùi máu, nàng đứng dậy xoa hai đầu gối. Nàng kéo chiếc chăn bông lông ngỗng phủ lên người chồng đang nằm co lại như thân hài nhi trong bụng nàng.


Hư cấu tuổi 60

Ngày sinh nhật của anh em đã vi phạm quy luật xã hội. Em đã bị chặn. Món quà ngày sinh nhật của anh trùng hợp tình cờ vũ trụ đã dành riêng cho em ư? Sự điềm tĩnh bình an bất ngờ.

Hư cấu như sự thật, anh từ ánh sáng bước vào bốn bức tường gặp em lần đầu tiên đang quỳ nhìn đăm chiêu vào cặp mắt nhắm của người bạn hơn là thầy của anh.

Cảm giác lần đầu tiên của em là sự bảo vệ. Em đã sẵn sàng nhập vào vai chị của anh.

Ánh sáng của anh như muốn vỡ, em nhất định phải bảo vệ nó.

Ừ, thì em cũng không hiểu. Không phải là lần đầu tiên em thấy em quá vô duyên.

Còn người nằm ngay cửa thiên đàng nhưng vẫn nuối tiếc trần gian khốn nạn này là bạn của anh. Sợi chỉ đỏ. Từ đâu những con chữ thốt ra lần thứ hai trong cuộc đời em:

– Anh, cứ nhắm mắt lại đi, không sao đâu. Cứ ngủ đi. Mọi việc sẽ okay. Ngủ đi. Không sao đâu.

Sinh ra rồi phải chết thôi anh nhỉ. Như mái tóc màu phôi pha của em anh đã nhận là đẹp.

Sự chân thành nằm trong lời nói và cử chỉ của anh làm em mê.

It is what it is.

Ai không mê anh là họ nói láo.

Sixty mà anh vẫn hot như trai 24.

Chúc mừng sinh nhật anh.

Trâm.

Hà Vũ Trọng and Nguyễn Thị Phương Trâm

Đúng là cái ngày hôm đó khi anh bước vào căn phòng trống trải thấy có một người phụ nữ lạ đang ôm lấy và vỗ về người bạn và cũng là người thầy của anh đang nằm co quắp sắp từ giã thế giới này, thoạt đầu anh rất ngạc nhiên và xúc động, rồi anh nghĩ em đã đem tới niềm vui, sự an ủi và cả sự chúc lành để anh ấy có thể mỉm cười ra đi.

Hà Vũ Trọng

Sydney Autumn 2025 [Nguyễn Thị Phương Trâm]

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

on a hill | Nguyễn Thị Phương Trâm

Nguyễn Thị Phương Trâm (21 @ Auburn botanical garden, Australia)

On a hill
I sat very still,
Back against the tree
I saw far as I could see.

Unhappy,
I climbed this very tree
At the top it was windy,
Not shady at all.

It was a summer day,
I then no longer feel so gay.
I fell from atop of that tree,
And even the flees laughed in glee!

ttt
15 September 2014


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

aesthetic and social norm | Nguyễn Thị Phương Trâm

Sydney winter 2025, it snowed in Queensland, and the last time it snowed in Queensland was in 1975, 50 years ago. Nguyễn Thị Phương Trâm

aesthetic and social norm
you must conform

slim down
– you’re too fat!

dye your hair
– you’re too grey!

shut up
– you’re a woman!

you like sex?
– you’re a whore!

CONFORM TO SOCIAL NORM

I am fat
I am grey
I speak up
I love sex

THE ART OF LIVING

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

consoling solitude | Nguyễn Thị Phương Trâm

moon. photography by nguyễn thị phương trâm

The hunger grows impatient
Cravings passing conscience
Obsession beyond moral sense
In moonlight only you!
I reached for a glimmer of self,
Any dignity left to confine,
Just consoling solitude.


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

For the beast is caged | Nguyễn Thị Phương Trâm

if not a fence
a mass of water
a bay
an ocean
bar me
you are in my sight
the wind gift me with your fragrant
you taunt me with your beauty
torture me with desire
Do not touch
Do not tread
Do not climb
Fear not…
For the beast is caged.


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Thật lạ là tôi tôi đã bị rơi vào nơi đây | Nguyễn Thị Phương Trâm

Photography by Nguyễn Thị Phương Trâm

Thật lạ là tôi đã bị rơi vào nơi đây
những phút giây
giữa giấc mơ của nguyễn văn thiện
vườn của lê vĩnh tài
ô kìa tôi là ai
rớt vào thư viện của phan nhiên hạo
bức tranh của đinh trường chinh
ớn da gà qua từng chữ của trần băng khuê
quên làm sao quên nổi những nụ hôn của professor nguyễn lãm thắng
những lời nhắc nhở của vũ trọng quang
bài thơ học trò của thái hạo
những con chữ rào vào bài thơ vĩnh viễn lưu vong của hứa hiếu
mây bay ôi mây bay phạm hiền mây
đứng vững người đàn bà tuổi của ngàn người đàn bà phạm thái lê
thơ thi sĩ đẹp như tranh hiền và ngại ngùng không muốn nói nguyễn man nhiên
tới đây tôi sợ lắm tôi đã quên nhiều người
úi trời tôi là ai
bạn của facebooker nguyễn gia
của a man born of the human spirit hoàng xuân sơn
bạn rượu word genius vũ hoàng thư(hiểu tôi hơn ai hiểu ai)
nụ cười nức nở của võ thị như mai
ồ nè thân trọng ái
trần trí tuệ
tran hung quang nguyen
pháp hoan khánh duy ai nữa nhỉ
thơ hot của trần hạ vi
đỗ khiêm nguyễn hoài phương trương anh tú
tới đây tôi bắt đầu lú…


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

THE SUNSET ABOVE THE CLOUDS | Nguyễn Thị Phương Trâm

Nguyễn Thị Phương Trâm

Desire floats above the clouds
In the heavens heading south
It’s cool breath spreads heat
Hues of yellows, reds, orange now.

To fall to fly to be so high
Sweat beads vapours of the sky
Navel tense arms are wide
For seconds in the amber light.

Embraced by the earth
The Sun always surrender
Wilted limp in darkness
Blanket under constellations by birth…

of night.


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.