sleep, sweet dream, sleep – BÀI TRƯỜNG CA EM | Lê Vĩnh Tài [470]

Ta vẫn còn chơi nha. Tóc bạc mặc nhầm sắc thái nó làm trạng thái ta héo mòn đi. Cẩn thận nhé. Indigo okay, tóc màu gì cũng thấy mình tươi như hôm em vừa hôn anh lần đầu tiên. Vừa sướng vừa sợ hãi. Trời mùa đông Sydney cúm nhiều hơn là lạnh làm đầu óc nó lú. Vừa lú vừa tiền mãn kinh nó va chạm vào nhau nó chỉ muốn gây sự. Nó năn nỉ bạn bằng hai đầu gối của nó là bạn hãy chậm lại. Làm sao để chậm lại bạn có thể hỏi tôi? Sex okay, một cách thể thao và giữ ấm, trao đổi chất lỏng sẽ nâng cao lực lượng cơ thể chống lại viêm nhiễm vi rút, nên rất tốt cho sức khỏe. Như cách tôi thấy dễ hơn là bia, bia không chỉ có chất bổ của lúa mì, mà chất cồn nhẹ sẽ mang lại cho bạn sự bình yên xóa đi mọi sự lo âu v..v..của đời sống, nếu có lú hay dính vi rút gì đi nữa sẽ không còn là một vấn đề. Tin tôi đi. Tôi là dịch giả mờ.

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translation and photography Nguyễn Thị Phương Trâm

sleep, sweet dream, sleep
but I don’t want to close my eyes
I don’t want to sleep
don’t want to lose my dream
what if, I’ll never see you again

dreams
can disappear, your sweet
childish, sleepy face
lips, wanting more
than I can give

.
my fingers
touching you
am I dreaming
or are you an illusion
you are my obsession

and by morning there will be nothing
but emptiness

I hate sleep
sleep separates us
imagine
opening my eyes
and you’re not there

.
a glass full of dreams
now empty
full of darkness

I asked myself
will you still
think of me

if only I could be
the glass

the terrifying emotions

if only sometimes
I could see my reflection
at the bottom of the glass

once more
each time there’s a new moon
the glass seems rather strange

– I’m busy babe
I don’t want to “like” any of your posts

dare I look for
your kisses at the bottom of the glass
amongst all the craziest of dreams

.
a broken glass bottle
me seeing past the bottom
the taste of wine still on my lips
to love till it hurts

this hell
hands holding on tightly to a bottle
your face is never far away

you say: it’s too hot
and I’m too sweaty

within me is a smile and two eyes
you, the dawn and the evening storm
a mesmerising sound of our inebriation
shaking to the core of a room
like hell at the heart of the room

.
I’m sweating
two eyes stood out amongst the ghosts
in a dream

hell is my gun barrel
firing in a dream
causing the bleeding
of a deaf ear

howling dead souls
buried by a dream
choked up because of a broken nose
you nailing down two hands
and I’m injured in a fight
sound of someone with a chest infection had their back patted though the night
consistent like the whistling of the wind
the wind spelling out your name and the leaves wave their greetings
we will be forever in the dark right?

new leaves and gossip
about the sun and the young men
girls and their plans
wants, needs and vengeance

we hide
under the long blankets
king and queen
still dreaming

.
the world have forgiven me
but one person
have not

me
I don’t have faith
or any kind sacred text
to back up any kind of salvation

there’s not a soul out there
ready to rescue a lost soul like me
beside the sad faces
stuck in the dark

what people call light
what people right and wrong
left or right generally is just
a manifestation

scars left behind by history
itchy and weeping blood
they scratch and scratch until we lose our nails

I’m trying to erase what I can
of this warped thinking
a mark on our lost soul

.
this silent planet
like the solitude within me
flowers on a grave
the whisper of a black shroud

as I watched the sun sink
sacrificed itself for a dream
the way my thoughts were thrown out
at sea

and under a sinking horizon
in the dark there was a woman in white
barefoot, hot skin
long untamed hair
glistening in the moonlight
or was it blood?

why did she changed into a black dress
like a blanket of autumn leaves
floating on the face of a lake?

eyes emblazoned with brilliant colours
wet golden hair draped across her shoulders
I was awake
this time, I promise you, I was awake
– was I happy or sad then?

but the black dress
in her left hand
held to her chest
the shame of Eden
glorious beauty in the light
art of a finger
perfect curves

we lie there quietly
staring at the blank ceiling
black hair
white nightmare
as we rolled around in garden full of pink flowers
– do you love the way I cry? she asks

she squeezed me as tightly as
she could possibly mustered with her
tiny fingers

the piercing pain
red hot through the heart

her eyes were full of tears
but to Nguyễn Viện they were full of ejaculate
and silence was how cold she could be
it sees through to my heart
as I became one with the dark
but why now?

hang on a moment, she is without fail crazy
– do you love the way it hurts? I would say

you bleed when I bleed
so please smile when I smile
see my tired heart when I take a breath
when we are learning how to love

.
– am I too ambitious?
the flame of yesterday
the loaded gun
in her hand
quivering fingers
the hole in my chest

– exhale. She said
you’re holding your breath
the breathlessness
because the room was a sound as her
left us all breathless

.
– it will eventually be your turn, she said
do must understand why we had to wait so long
I have already promised you
so don’t rush me

why is there such a storm
so wild across the seas
tearing up everything it sees

tattered sails

and it will be your turn, each sign means something
remember to value every scar
after you commit the sin
as you wade the river

.
her sins feels like smoke…
blown away with the cigarette ash
it’s a cloud
a fog
his undefined breath

should couldn’t accept herself
as the world stood still in light of the sun
naked redemption
squeezing her and the moon
as she watched him drown

she is innocent

BÀI TRƯỜNG CA EM

ngủ ngon nhé, giấc mơ
nhưng anh không muốn ngủ
anh không dám nhắm mắt
anh sợ quên giấc mơ của mình
anh sẽ không được gặp em nữa

giấc mơ
nó có thể biến mất
dịu dàng khuôn mặt trẻ con buồn ngủ
dù đôi môi muốn nhiều hơn
anh do dự

.
tôi chạm vào bạn
bằng ngón tay của tôi
liệu tôi có đang mơ không
hay ảo tưởng vì cơn mê

thức dậy vào ngày hôm sau
trống rỗng

giấc ngủ làm chúng ta xa nhau
đó là lý do anh ghét ngủ
sợ khi thức dậy
mất em mà không biết

.
một cái ly rỗng
đầy ắp đam mê
giờ đây nó ngập tràn
bóng tối

tôi tự hỏi
liệu bạn có còn
nghĩ đến tôi

tôi ước gì mình
như cái ly vậy

cảm xúc thật khủng khiếp

thỉnh thoảng
tôi cần nhìn thấy
gương mặt tôi dưới đáy ly

một lần nữa
vào mỗi lần trăng xanh
tôi thấy cái ly thật kỳ lạ

– em bận rồi chàng ơi
không vào like được

tôi chưa bao giờ dám nhìn
nụ hôn em dưới đáy ly
trong những giấc mơ điên rồ nhất
của tôi

.
một chiếc chai vỡ
tôi nhìn xuyên qua đáy
vị rượu còn trên môi
yêu đến mức đau đớn

địa ngục này
với đôi tay cầm chặt cái chai
khuôn mặt em không bao giờ xa

em nói: trời nóng quá
làm em toát mồ hôi

trong tôi nụ cười và đôi mắt
em, một bình minh một đêm giông bão
âm thanh của một mê say
của chúng ta, rung động
một căn phòng dưới lòng đất
như trong địa ngục

.
tôi đổ mồ hôi
trong giấc mơ hai mắt đang rơi ra
trước những bóng ma

địa ngục là nòng súng từ tôi
bắn trong giấc mơ
làm chảy máu một
cái tai bị điếc

tiếng hú của những linh hồn bị giết
ngôi mộ trong giấc mơ
bị nghẹt thở vì xương mũi bị gãy
em đóng đinh vào hai bàn tay
tôi bị thương trong cuộc chiến
suốt đêm qua tiếng vỗ lưng cho người viêm phổi
âm thanh như tiếng chuông gió
gió viết tên em và những chiếc lá vẫy tay
chúng ta sẽ ở lại mãi mãi trong bóng tối chứ?

xa lánh những tin đồn
về mặt trời của những chàng trai
những đứa con gái của những âm mưu
những ước muốn của và đầy hận thù

chúng ta
ẩn mình dưới tấm chăn dài
vua và hoàng hậu
còn mớ ngủ

.
thế giới đã tha thứ cho tôi
nhưng còn một người
không tha thứ

tôi
không có đức tin
hay sách thiêng
nào rao giảng sự cứu rỗi

không linh hồn nào
giúp đỡ xác thân chìm đắm của tôi
ngoài hàng triệu khuôn mặt buồn bã
bị mắc kẹt trong bóng tối

cái mà họ gọi là ánh sáng
với bên trái là bên phải
bên phải là bên trái
mà trung tâm chỉ là một giấc mơ

với những vết sẹo của lịch sử
ngứa ngáy và chảy máu
họ gãi và làm gãy móng tay của chúng ta

tôi đang cố xóa bỏ
tâm trí méo mó
đánh dấu lên linh hồn lạc lối của chúng ta

.
hành tinh này im lặng
như tâm hồn cô đơn của tôi
những bông hoa trên ngôi mộ
thì thầm chiếc khăn quàng màu đen

tôi ngắm mặt trời
lặn xuống hy sinh cho giấc mơ
như suy nghĩ của tôi
từng phải ném xuống biển

dưới bầu trời đang chìm này
trong đêm tối người phụ nữ bộ váy trắng
chân trần, làn da nóng
sục sôi mái tóc dài
tỏa sáng dưới ánh trăng
đó không phải là máu phải không?

tại sao người thiếu nữ thay váy đen
như một tấm thảm lá mùa thu
lại nổi lên trên mặt nước?

đôi mắt đầy màu sắc
mái tóc vàng ướt xuống vai
tôi đang thức
lần này, tôi đang thức, thật đấy
– tôi đang vui hay buồn?

nhưng chiếc váy màu đen
nàng cầm trên tay trái
đặt trước ngực nàng
sự xấu hổ của Eden
dưới ánh mặt trời vẻ đẹp rạng ngời
nghệ thuật của ngón tay
những đường cong hoàn hảo

chúng ta nằm im lặng
nhìn trần nhà trắng xóa
mái tóc màu đen
cơn ác mộng màu trắng
chúng tôi lăn lộn trong vườn hoa màu hồng
– anh có yêu cách em khóc không?

nàng bóp nghẹt tôi
tất cả sức mạnh nằm trong
những ngón tay nhỏ bé của nàng

nỗi đau
trong trái tim xuyên qua
màu đỏ

mắt nàng đầy nước mắt
nhưng nguyễn viện nói nó đầy tinh dịch
sự im lặng như cơn lạnh của nàng
nhìn vào tim tôi
tôi mờ dần sau bóng tối
tại sao lại là bây giờ?

đợi đã, vì nàng luôn điên rồ
– em có yêu cái cách nó đau không?

bạn chảy máu khi tôi chảy máu
hãy mỉm cười khi tôi mìm cười
nhìn vào trái tim yếu đuối khi tôi thở
chúng ta đang tập làm người yêu

.
– tôi có mơ giấc mơ quá lớn không?
ngọn lửa của ngày hôm qua
một nòng súng đã lên đạn
trong tay nàng
những ngón tay run rẩy
trên ngực tôi một lỗ thủng

– thở ra nào anh
coi chừng anh ngưng thở
cơn khó thở
vì căn phòng sâu quá như em
không ai không ngộp thở

.
– cuối cùng sẽ đến lượt chàng thôi, nàng nói
chàng hiểu tại sao mình phải chờ lâu như vậy
em đã hứa
chàng đừng hối em nữa

tại sao cơn bão
lại dữ dội và đại dương lại vô tận những cánh buồm
rách nát

cuối cùng, khi đến lượt chàng, mỗi phát đều có ý nghĩa
chàng sẽ trân trọng từng vết thương
và chúng ta là những vết sẹo
sau khi phạm tội
cùng chàng lội xuống sông

.
cảm giác tội lỗi của em như khói…
thổi tàn tro của điếu thuốc lá sắp tàn
đó là một đám mây
một làn sương mù
một hơi thở của chàng không còn hình dạng

em không thể chấp nhận chính mình
khi thế giới đứng nghiêm thề dưới ánh mặt trời
trần trụi sự cứu rỗi
bóp nghẹt em và mặt trăng
em nhìn chàng đang chết đuối

em vô tội


Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Nguyễn Thị Phương Trâm's avatar

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

13 comments

  1. Beautiful!

    “The dreams which reveal the supernatural are promises and messages that God sends us directly: they are nothing but His angels, His ministering spirits, who usually appear to us when we are in a great predicament.” ~ Paraceisus

    Liked by 1 person

  2. The depth and intensity of love, sorrow due to loss, and how profoundly affected by our dreams is difficult to express. This is a tragic yet gorgeous piece of writing. As usual I am captivated by the use of descriptive phrasing and always the honesty of the words themselves. The one thing that is clear within all these emotions is the deep sadness due to the loss of the presence of someone loved. Thank you so much for sharing Trâm. Hugs, love and respect my friend.

    Liked by 2 people

  3. Wow, I just read this piece again. The emotional rawness, love, loneliness, despair from dreams are just unbelievably beautiful. One can’t help but sense the profound intensity of the writer’s thoughts. What a complex but powerful ride. Just love this piece. Thank you for sharing. Big hugs

    Liked by 1 person

Leave a comment