A poem in Vietnamese by Vũ Trọng Quang
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đinh Trường Chinh

Lots of blue bluer in front is a cover of white
critical images of reality, what a joke
yellowing loneliness Alone dead
.
Blues are thought to be the colour eternal
the war yet far the Pandemic fight right by
four walls closing in
.
salvaging the dangling soul of blue a picture of epidemic death
lore and tradition wide open in an uphill fight
the coucals calling for the nation’s mighty tiny souls
.
you’re waving me down from running
come kiss the sweet lips ever in despair
two lost stars no longer lost found each other’s universe
.
distress easing in defilement of the air
drifting constantly ever tiring
the tweets of swallows
.
the hawk the eagle escaping from its eggs
grounded easing the fright of the sky
doves pecking in the churchyard
.
cheery belly exposing asymptomatic
gently the egg hatching
today lay by inspiration
.
June 2020
_____
TIỆM CẬN DẦN ĐẸP
.
Nhiều xanh hơn xanh phía trước một che chắn trắng
hình ảnh châm biếm tưởng cười cợt hóa thực tại
màu vàng cô độc Cô chết tiệt
.
Tưởng màu xanh xanh màu vĩnh cửu
chiến cuộc chưa xa chiến Dịch hóa gần
bức bách trong bốn bức tường
.
cứu lấy hồn xanh treo mình bức tử trong mùa
ca dao mở toang cánh cửa còn nước còn tát
bìm bịp kêu nước lớn sinh linh
.
em vẫy gọi anh tháo chạy quay về
hôn môi ngọt chưa từng dưới vực
hai vì sao lạc không lạc tìm thấy vũ trụ nhau
.
cơn nhiễu động thôi ô uế không trung
se sẻ bay hoài bay hoài không mỏi
mang tiếng hót chim én
.
đại bàng diều hâu thoát khỏi võ trứng
ở lại mặt đất không làm lo sợ bầu trời
bồ câu mổ thóc sân giáo đường
.
hớn hở tiệm cận hở rốn
dịu dàng quả trứng nở bung
hôm nay nằm kề cảm hứng
Vũ Trọng Quang, the poet currently lives in Saigon, Vietnam.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.