Drunk | Nguyễn Bắc Sơn

A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

A slash through the soul
Aching in the body of water
Frothy waves slamming into the rocky rapids
Sadness followed by alcohol
Enough to make us lose our balance

The moon out of place
Perched atop a row of mountain ash
My heart is the bottom of a lake
Sinking in the light

My heart is a crystal cave
A bird of loneliness
Singing songs of endless hopelessness
A patch of grass on a worn path
I am a shadow.

O Dũng, stop with the useless titles
The heart breaking verse
By Vũ Thành An
Your voice
Awakens the ghosts from their graves
They can not rest in peace
With your cries
My heart is a boulder
Over Mount Bắc Sơn
A defender against the dying light

I have pondered for a while
I have been ambivalent
Life is a journey
Beyond the circle of consequence

I’m drunk tonight
To my surprise


Say


(Tặng Phan Anh Dũng)

Vết chém trong tâm hồn
Nhức nhối cùng con nước lớn
Sóng vỗ bọt vào ghềnh
Nỗi sầu theo rượu bia
Đủ làm ta chếnh choáng

Một vầng trăng lãng đãng
Đậu trên hàng dương cao
Lòng ta làm đáy hồ
Chìm trong vầng ánh sáng

Lòng ta là thạch động
Con chim tình cô đơn
Hót mãi bài vô vọng
Bãi cỏ con đường mòn
Ta chỉ là chiếc bóng.

Thôi Dũng ơi hãy ngừng
Bài không tên, không tên
Vũ Thành An nức nở
Khi nghe mầy hát lên
Thây ma trong cửa mộ
Không thể nào ngủ yên
Khi nghe mầy khóc lên
Lòng ta là núi đá
Trên ngọn núi Bắc Sơn
Những buổi chiều lính thú

Ta tưởng đã từ lâu
Thành một người dửng dưng
Đời như chuyến phiếm du
Đứng ngoài vòng hệ luỵ

Không ngờ ta đêm nay
Ta không ngờ ta say

Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972


Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

To my children | Nguyễn Bắc Sơn

A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Nguyễn Thái Bình

To my children


Dedicated to my mother

Children, when you’re older you’ll hear stories about your father
About a poet who took up arms, because he loved peace

Stationed on a hill in clouds of blinding dust, as dusk descended
I had missed you, my children
Even though it was just a subdivision but I did my small part
You should be proud of your father’s heart

O the story about an unfortunate hero
A vagabond amongst fools
It’s the story about my life
So children, you must not forget
This lengthy part in this trudging decorum

I never resented life for despising me
The path I took was chosen long ago
But when I caught a glimpse my mother’s grey hair
I shed the silent tears for what was to come

Children, when you’re old enough
Look through the humiliating pages of Vietnam’s history
Understand why I had to suffer
Why the nation is in a state of such complaint

Viết cho các con tôi


Kính dâng mẹ

Khi các con khôn lớn thế nào cũng nghe kể chuyện đời ba
Chuyện một nhà thơ yêu hoà bình nên bị đời cho đi khiêng đạn

Khi chiều xuống, bụi mù trời trên ngọn đồi ba đóng
Ba bắt đầu thương nhớ các con ba
Dù ở tiểu khu này ba là tên tiểu tốt
Nhưng các con nên tự hào ở tấm lòng ba

Ôi câu chuyện người anh hùng lỡ vận
Nên bụi đời cùng một lũ ngu phu
Đó là câu chuyện đời ta các con cần phải nhớ
Ôi một quãng đời dài lê bước ưu du

Ba không cực lòng khi bị đời khinh rẻ
Con đường ba đi đã chọn từ lâu
Nhưng khi nhìn những đốm hoa râm trên đầu tóc nội
Ba đã khóc thầm khi nghĩ đến mai sau

Rồi mai mốt khi các con đã lớn
Hãy tìm trong trang nhục sử Việt Nam
Để thấu hiểu vì sao ba khổ cực
Vì sao nên đất nước lầm than

Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972


Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

If ever in the days to come | Nguyễn Bắc Sơn

A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Nguyễn Thái Bình

A cold night in Phù Cát
In second lieutenant Hồ Bang’s grass hut
Buried in the ground for so long
A warm friendship like wine
A lingering Parnassian tale

Sometimes I think
Me alone in this world is enough
Since the hoard does nothing but dirty the water
Then again, to have friends
Warm is the adventure
Brothers in arms

Since one woman is like any other
So I say, I should simply forget her
But women are not all the same
Endless flickers of memories

I rip out a page on the calendar every day
But time refuses to move on
Though the ancestral beginning is nothing
But betrayal and darkness
How could I leave and never return

Mai sau dù có bao giờ



Đêm Phù Cát ngoài trời rất lạnh
Nhưng trong ngôi nhà tranh của Thiếu uý Hồ Bang
Có tình bạn nồng nàn như rượu chôn nhiều năm dưới đất
Có câu chuyện tình thi vị mang mang

Đôi lúc nghĩ trời sinh mỗi mình ta là đủ
Vì đám đông quậy bẩn nước hồ đời
Nhưng lại nghĩ trời sinh thêm bè bạn
Để choàng vai ấm áp cuộc rong chơi

Vì đàn bà người nào cũng như người nấy
Nên ta bảo mình thôi hãy quên em
Nhưng đàn bà đâu phải người nào cũng như người nấy
Nên suốt đời ta nhớ nhớ quên quên

Dù mỗi ngày ta xé đi năm mươi tấm lịch
Nhưng thời gian đâu có chịu trôi nhanh
Dù đen bạc là nơi cố xứ
Nhưng đi biền biệt cũng không đành

Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972


Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Laugh, oh heroic cry | Nguyễn Bắc Sơn

A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

Laugh, oh heroic cry



Life forces a poet like me to be a soldier
Crawling around in a turtle shell
A heart soaked through by the storm
A sadness soaked through by the night rain

I’m an anti war protestor
I fish all day
Unshaven hair, unkempt
All I want is a quiet life, why is it so hard to understand?

Sometimes I climb Mount Tà Dôn to drink
Alone on top of the world, but how could I forget
The life down there
Those who has brought shame to their own name

Today I want to chop my left hand off
So I can become the person I want to be
Today I want to poke my right eye out
Today I want to disappear

I will raise my cup of spirit high(towards the sky)
Laugh, oh heroic cries
Life has forced a poet to be a soldier
The turtle shell is now a load on his back.

Cười lên đi, tiếng khóc bi hùng



Đời bắt một kẻ làm thơ như ta đi làm lính
Bắt lê la mang một chiếc mai rùa
Nên tâm hồn ta là cánh đồng úng thuỷ
Và nỗi buồn như nước những đêm mưa

Trong thành phố này ta là người phản chiến
Ngày qua ngày ta chỉ thích đi câu
Râu tóc mọc dài như bầy cỏ loạn
Sống thật âm thầm, ai hiểu ta đâu?

Dù đôi khi ta lên núi Tà Dôn uống rượu
Trời đất bao la ta chỉ một mình
Nhưng làm sao quên cuộc đời dưới đó
Quên những thằng người bôi bẩn kiếp nhân sinh

Ngày hôm nay ta muốn chặt đi bàn tay trái
Để được làm người theo ý riêng ta
Ngày hôm nay ta muốn thọc mù con mắt phải
Ngày hôm nay ta muốn bỏ đi xa

Khi nâng chén lên cao ta cười lớn tiếng
Cười lên đi, cười những tiếng bi hùng
Đời đã bắt kẻ làm thơ đi làm lính
Chiếc mai rùa đã nặng ở trên lưng.

Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972


Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

An hour before the march | Nguyễn Bắc Sơn

A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

An hour before the march

When I went to collect the rations
Mate, go and grab us some rượu đế Nùng*
Let us drink for all the time we won’t be able to drink
The next seven days we’ll be lost in the jungle
Amidst a season of mountainous wind and rain
A heart without dutch courage is not a heart of a hero
Amidst a season of jungle storms and sweeping wind
A heart without wine is a heart that misses home
Proud young soldiers
Struggling in the green mountains and ancient jungles
Plunging themselves head first into strife
Mourn at all for the flesh and bone of their birthright.
_____
FEBRUARY 2022

*The Nùng people are a Central Tai ethic group living primarily in northeastern Vietnam and southwestern Guangxi.

rượu đế: prohibited home brewed rice wine, often hidden behind tall thick clumps of grass like cogon or “đế” grass native to Vietnam. Used commonly now to refer to any strong home brew, may it be out of rice or yam, etc..

source:
https://en.wikipedia.org/wiki/N%C3%B9ng_people
https://nongnghiep.vn/ly-do-ruou-co-truyen-co-ten-la-ruou-de-ruou-ngang-quoc-lui-d182242.html
_____

Một tiếng đồng hồ trước khi lên đường hành quân



Khi tao đi lấy khẩu phần
Mày đi mua rượu đế Nùng* cho tao
Chúng mình nhậu đề trừ hao
Bảy ngày sắp đến nghêu ngao trong rừng
Mùa này gió núi mưa bưng
Trong lòng thiếu rượu anh hùng nhát gan
Mùa này gió bãi mưa ngàn
Trong lòng thiếu rượu hoang mang nhớ nhà
Những thằng lính trẻ hào hoa
Lưu đầy trong cõi rừng già núi xanh
Lao mình vào cuộc phân tranh
Tiếc thương xương máu sinh thành được ư.

Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972



Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet and translator, born 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

The sickness of war | Nguyễn Bắc Sơn

A poem in Vietnamese by Nguyễn Bắc Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Nguyễn Thái Bình

Sunday hanging up my boots
I discovered an injury
Like smoke was the ashen scar
In a house at the end of the road(not far)

Mate, you left a leg behind in the battle field
Brought home one foot
Your ageing mother cried her eye out
In ashes was all our youth

Smoking the pipe of an afternoon
Reciting verses of folklore
War was far away like a dream
It turned out mate, you did okay

I’m fortunate to still have my hands and feet
But hollow and empty is my spirit(my defeat)
I treat myself daily with alcohol
Night after night wrestled the dreams

I’ve caught the cancer of war
Heart desiccated, gasping for air
I’m more scared of people than ferocious animals
In every direction the nothingness

In the days to come, the ceased fire
I believe I will no longer love
If there’s vacancy at the mental hospital
Spare this broken body a bed

In the days to come, when I’m nothing but junk
In convalescence head for the highlands(head for the hills)
_____
FEBRUARY 2022
_____

Căn bệnh thời chiến



Một ngày chủ nhật phơi giày trận
Ta bỗng tìm ra một vết thương
Vết thương bàng bạc như là khói
Ngưng đọng nhà ai ở cuối đường

Mày gởi một chân ngoài mặt trận
Mang về cho mẹ một bàn chân
Mẹ già khóc đến mù hai mắt
Đời tàn trong lứa tuổi thanh xuân

Chiều chiều ngồi nhà hút ống vố
Cao giọng ngâm chơi khúc cổ văn
Chiến tranh xa tít như là mộng
Thôi kể mày ra cũng yên phần

Ta may mắn tay chân lành lặn
Nhưng tâm hồn trống rỗng bơ vơ
Mỗi ngày chữa bệnh bằng ly rượu
Tối nằm đánh vật với cơn mơ

Ta mắc bịnh ung thư thời chiến
Thoi thóp còn một trái tim khô
Sợ hãi con người hơn thú dữ
Nhìn nơi nào cũng thấy hư vô

Mai kia trong những ngày ngưng chiến
Ta chắc rằng không thể yêu ai
Nhà thương điên nếu còn chỗ trống
Xin chiếc giường cho xác tàn phai

Mai kia khi thành đồ phế thải
Ta lên cao nguyên nằm dưỡng thương

Nguồn: Nguyễn Bắc Sơn, Chiến tranh Việt Nam và tôi, NXB Đồng Dao, 1972


Nguyễn Bắc Sơn (1944 – 4/8/2015) the poet was born and died Nguyễn Văn Hải, in Phan Thiết, Bình Thuận.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.