A poem in Vietnamese by Lê Minh Chánh
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
red. cutting. a severed line
half a dangling foot.
tick tock.
a heart constant, out of sync.
searching. the left pocket. a mangled cigarette
no light
annoyingly shoved back
tick tock
not a single relaxing minute
inhaling the delusional smoke
dragging out a pretend cloud
reflected upon glass panes
gale waning lip colours
in valse, the vehicles in rhythm
a new specie yet named
extinct
weaving chaotic
glaring at each other growling
not a hint of forest
endlessly shifting.
an exchange of places
the sunlight flickering on-off
each time the parklands changing
each time the highrise colours changing
each time the people rushing
each time the delaying
each breath dying
hidden in faces
who knows who
back and forth
a drawn-out meeting
a cloud covered space
mind-boggling yellow flowers
spine tinkling goosebumps
a drawn-out place of warmth
salvaging a kind of laughter
down a descending corridor
drawing in sounder
late
the day crumbling
frothy water lens drifting
the river of tar no longer recycling
an unconsolidated sadness
an unconsolidated loneliness
drooping shoulders off-kilter
upon the man’s cloak the dust clingy
drifting to where
the sleepless eyes
warping shadows of divinity
developments decimating blooming vines
memories discarded
in a garbage bag
sad saintly monuments in the teary eyes of the people
crying for whom?
why the pain of remembrance
since from inception
bloomed the day of judgment
one two three
the continuing call of youth
staying or going
the people in each horde dragging their shadow
across the road
ĐẠI LỘ
lộ mạn mạn kỳ tu viễn hề
(Khuất Nguyên)
đỏ. giao cắt. chặn đứt một dòng
nửa bàn chân lơ ngơ thả xuống.
và đếm.
tim luôn sai nhịp.
và lục tìm. túi áo bên trái. một điếu thuốc quăn queo
quên lửa
giận dữ cất
và đếm
không đủ một phút để thảnh thơi
rít thuốc tưởng tượng
tô vẽ một màu mây tưởng tượng
soi lên những ô kính
gió quệt phai son
xe nhảy valse từng đợt
như bầy thú sáng thế chưa kịp đặt tên
đã khuất
đan cài hỗn độn
và thi nhau gào rống
ôi tìm không thấy một bóng rừng
dịch chuyển bất tận.
đổi chỗ
nắng bật tắt
cây công viên đổi áo từng đợt
cao ốc đổi sắc từng đợt
người vội vàng từng đợt
chậm trễ từng đợt
thở từng hơi thở chết
giấu mặt
ai biết ai
ngược xuôi
vẽ ra một chỗ hẹn
chỗ mây che
hoa vàng loạn não
da thịt nổi gai
vẽ ra một nơi tìm được hơi ấm
vớt một điệu cười
nơi có hành lang dẫn xuống
hút sâu
đã muộn
ngày tháng rục
bèo bọt sông trôi
dòng nhựa không còn tái chế
buồn không kiểm soát
cô đơn không kiểm soát
so lệch vai
bụi đầy bâu áo
trôi về đâu
những mắt nhìn mất ngủ
bóng gãy thần tích
công trường tan nát những cành hoa
kỉ niệm bỏ quên
là túi rác
thánh tượng sầu bi trong mắt người ràn rụa
khóc vì ai?
đừng nhớ mà đau
khi tự khởi đầu
đã nở thành mạt thế
một hai ba
hình nhân xanh vẫy gọi
chưa biết về hay đi
người đòi đoạn kéo lê chiếc bóng
qua đường
…
7.20
Lê Minh Chánh (1)#songngutaitram
Lộ mạn mạn kỳ tu viễn hề
Ngô tương thượng hạ nhi cầu tác
Li tao- Khuất Nguyên
(Con đường này còn dài đăng đẳng
Ta còn ngược xuôi thỉnh cầu tìm kiếm)
Lê Minh Chánh, the poet currently lives in Saigon, Vietnam.
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.
1 comment