
I want to take a razor
to the arch of my feet
let the blood seep steadily
through the cotton socks.
Could I then
feel
the Earth beneath turning?
In a breath,
I saw my mother’s quiet eyes,
my father’s rough calloused hands
holding mine.
No fear of a cloud,
a scar
upon that endless
blue sky.
+++++
Tôi muốn với dao lam
rạch một đường
dưới lòng bàn chân,
để máu thấm
từ từ
qua vớ bông.
Tôi có thể cảm nhận được
vòng quay
của trái đất?
Trong một hơi thở
tôi thấy mắt mẹ,
hai bàn tay tôi
trong hai bàn tay
chai mòn của cha.
Còn chi sợ
những bóng mây đen
xấu đi một bầu trời
mãi mãi xanh.
_____
NOVEMBER 2018
Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.