EM & ME | Lê Vĩnh Tài [421]

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

THIRST

I want to share with you
what’s on my mind

the thirst
the way I miss you

but I can’t

the suggestion of me that shall be forgotten
Literally, it is my ghost

I’M BACK TO FEELING THE WAY I DID ONCE UPON A TIME



I prefer the past
so I’ll stay there
and wait for my turn

even on my dead bed
the worries will continue to plague me
she thinks it’s crazy, me watching
a dim light dangling from the ceiling of a room
big enough for one person
fall

shatter
turning her into inky darkness

me
even in the dark I could
discern life
because I have more than
enough light

then again, I’m but
a breath

she laughed: lucky for you
now, it is nothing
but the past

November 2023
____

I ALLOWED DEATH TO RUN AFTER ME

I don’t know who’s faster
but I hope we can eventually
be friends

not me
but death is still far too young
to die

I’m human still
learning to love my fill
I can’t die until
all the pain is paid
in full

because she is coursing through my vein
I must survive and live
not in vain

with the stack of old books
with the collection of her anthologies
that I will read until nothing is left
until the pages are crumbling before
she believes me

– the only way you will survive is to read all of it
bar none, the pain of love is reserved for all

December 2023
_

YOU ARE LOVE



do you want to stand here
right by my side
and watch the sunrise?

(today
tomorrow
and the day after
forever)

you(dear love)
my lover

we failed at planning
anything
for an affair
(resolute)
reaching a point of realization

December 2023

Nguyễn Thị Phương Trâm

KHÁT KHAO



tôi muốn chia sẻ
từ tâm trí mình

về nỗi khao khát
về cách tôi nhớ bạn

nhưng tôi không thể

ý tưởng mình sẽ bị lãng quên
chính là bóng ma của tôi



CUỐI CÙNG TÔI QUAY LẠI CẢM GIÁC CŨ


tôi thích quá khứ hơn
và tôi sẽ ở đó
xếp hàng chờ đến phiên mình

ngay cả khi chết
có thể tôi sẽ mắc chứng bệnh lo âu
mà nàng nói là điên rồ, tôi
nhìn một ngọn đèn mờ
treo trong phòng đủ cho một người
rơi xuống

vỡ tan
làm nàng tối đen như mực

tôi
thậm chí cả trong bóng tối
cũng nhận ra cuộc sống
vì tôi ánh sáng
quá nhiều

nhưng thôi, tôi chỉ là một hơi
thở

nàng cười: may cho chàng
thôi, mọi thứ đã qua



TÔI ĐỂ CÁI CHẾT CHẠY THEO



không biết nó có chạy nhanh hơn tôi không
và tôi hy vọng
cuối cùng chúng tôi là bạn

không phải tôi mà cái chết còn quá trẻ
để chết

tôi vẫn là một con người
tập cách yêu thương
không để mình chết
không để mình đau khổ mà không được gì

vì nàng chảy trong huyết quản
tôi, phải sống

với một giá sách cũ kỹ
với một tuyển tập của nàng
mà tôi phải đọc đến nát tan
nàng mới tin là tôi thuộc

– cách duy nhất để chàng được sống, là đọc nó
tất cả chúng ta đều đau khổ khi yêu

EM CHÍNH LÀ TÌNH YÊU



bạn có muốn
cùng tôi đứng đây
ngắm mặt trời mỗi sớm không?

em,
người yêu của anh

chúng ta thất bại trong việc lên kế hoạch
cho một cuộc tình
gần như đã hoàn thành


Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Nguyễn Thị Phương Trâm's avatar

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

4 comments

Leave a reply to AA1C Cancel reply