Vâng, để tôi làm một kẻ hề | William Shakespeare

Ta vẫn còn chơi nha. Tóc bạc mặc nhầm sắc thái nó làm trạng thái ta héo mòn đi. Cẩn thận nhé. Indigo okay, tóc màu gì cũng thấy mình tươi như hôm em vừa hôn anh lần đầu tiên. Vừa sướng vừa sợ hãi. Trời mùa đông Sydney cúm nhiều hơn là lạnh làm đầu óc nó lú. Vừa lú vừa tiền mãn kinh nó va chạm vào nhau nó chỉ muốn gây sự. Nó năn nỉ bạn bằng hai đầu gối của nó là bạn hãy chậm lại. Làm sao để chậm lại bạn có thể hỏi tôi? Sex okay, một cách thể thao và giữ ấm, trao đổi chất lỏng sẽ nâng cao lực lượng cơ thể chống lại viêm nhiễm vi rút, nên rất tốt cho sức khỏe. Như cách tôi thấy dễ hơn là bia, bia không chỉ có chất bổ của lúa mì, mà chất cồn nhẹ sẽ mang lại cho bạn sự bình yên xóa đi mọi sự lo âu v..v..của đời sống, nếu có lú hay dính vi rút gì đi nữa sẽ không còn là một vấn đề. Tin tôi đi. Tôi là dịch giả mờ.

A poem by William Shakespeare
A translation into Vietnamese by Nguyễn Thị Phương Trâm

Vâng, để tôi làm một kẻ hề:

Vâng, để tôi làm một kẻ hề:
Cùng với những trò chơi và tiếng cười tôi đón những vết nhăn của tuổi già,
Và gan nhiễm nóng vì rượu
Hơn là một trái tim đông lạnh với những tiếng than thảm thiết.
Tại sao một người đàn ông, máu vẫn còn nóng,
Khắc từ ngọc thạch ngồi đó như ông cố của mình?
Da vàng ra ngủ khi họ thức
Vì ăn tươi nuốt sống? Bạn ơi, Antonio.
Tôi mến bạn, và vì sự quý mến tôi mới nói.
Có những người đàn ông chỉ có cái mặt
Thoa kem đánh bóng như một hồ nước sáng chói,
Cố ý cứng đầu
Khôn ngoan, nghiêm nghị, tự phụ sâu sắc,
‘Ta là một Người Hiểu Biết,
Và lời của ta ai dám cãi!’
Trời ơi Antonio, tôi chỉ biết
Chỉ có những người danh tiếng khôn ngoan
Mới giữ sự im lặng không nói: khi, tôi đã hiệu nghiệm,
Nếu có nói đi chăng, thì những tai kia chỉ mà chết điếng,
Vì vậy, khi nghe họ, chỉ nghe thấy họ chửi anh em họ là những kẻ hề.

Let me play the fool:
With mirth and laughter let old wrinkles come,
And let my liver rather heat with wine
Than my heart cool with mortifying groans.
Why should a man, whose blood is warm within,
Sit like his grandsire cut in alabaster?
Sleep when he wakes and creep into the jaundice
By being peevish? I tell thee what, Antonio.
I love thee, and it is my love that speaks.
There are a sort of men whose visages
Do cream and mantle like a standing pond,
And do a wilful stillness entertain,
With purpose to be dress’d in an opinion
Of wisdom, gravity, profound conceit,
As who should say ‘I am Sir Oracle,
And when I ope my lips let no dog bark!’
O my Antonio, I do know of these
That therefore only are reputed wise
For saying nothing; when, I am very sure,
If they should speak, would almost damn those ears,
Which, hearing them, would call their brothers fools.
.
THE MERCHANT OF VENICE – W. Shakespeare


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

William Shakespeare [1564-1616] was an English playwright, poet and actor. He is regarded as the greatest writer in the English language and the world’s pre-eminent dramatist. He is often called England’s national poet and the “Bard of Avon”.

Nguyễn Thị Phương Trâm's avatar

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

1 comment

Leave a comment