The only guiding light left is Kindness. | Lê Vĩnh Tài

Art: Đinh Trường Chinh

A poem in Vietnamese by Lê Vĩnh Tài
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm
Art: Đinh Trường Chinh

sometimes
you need something
to write about
or something
to talk about

not necessarily deep and meaningful
a light distraction
like golden sunshine
a bit off

like her
messaging first thing
in the morning:

– something’s wrong
more and more people are talking about stuff
they know nothing about.

.

please press that button and share
when life becomes mundane and unfair
until we find the rage inside us

Should we turn Red,
when they prefer Blue?

Raising your voice,
will it make it more right?

Are we destined to hate it
if they want to improve it
make it better, make it great?

What is the consequence of having more than one voice?
And their decisions and choices are different to yours?

Do we prefer criticising and getting angry
because we’re scare
and we bloated with pride?

Who amongst us see
the judgement for what it is
clearly?

Who is protecting us
from online fraud?

It’s hard to say
In life, the rarest thing we find is black and white.
What will happen when we lose the grey?

How shall the crowd keep us in line?

the whole world firing guns and rockets
we are all welcome
The only guiding light left is Kindness.

Christmas Day, 2023

đôi khi
bạn cần một cái gì đó
để viết
và một cái gì đó
để nói

cũng không có gì sâu sắc
một niềm vui nhẹ nhàng
như màu vàng
nắng hôm nay hơi nhạt

như nàng
mới sáng đã nhắn tin:

– có điều gì đó đang xảy ra,
ngày càng có nhiều người lan truyền lại
những điều họ không biết.

.

hãy bấm vào nút trò chuyện
khi cuộc sống nhàm chán
cho đến khi chúng ta khám phá ra
cơn thịnh nộ

chúng ta có phải chuyển sang màu Đỏ
nếu bọn họ cảm thấy màu Xanh không?

la hét to hơn có
khiến điều đó đúng hơn không?

đó có phải là định mệnh mà
chúng ta phải ghét, nếu bọn
họ muốn làm cho nó
trở nên vĩ đại?

khuôn mặt của chúng
ta phải đỏ
hơn nếu
bọn họ muốn xây dựng mọi thứ tốt hơn?

điều gì sẽ xảy ra nếu chúng
ta nghe thấy những giọng khác nhau?
và nếu bọn họ đưa ra những lựa chọn khác
thì sao?

có phải chúng
ta chọn cách chỉ trích
luôn cảm thấy nỗi sợ hãi của chúng
ta đang trở nên thịnh nộ
và chúng ta tràn ngập niềm tự hào?

ai trong chúng ta nhìn thấy rõ ràng
sự phán xét?

ai ngăn chặn
những kẻ lừa đảo
trên mạng?

thật khó
nhưng cuộc sống hiếm khi có
chỉ màu đen hoặc trắng. điều gì đã
xảy ra, khi nào chúng ta mất màu xám?

làm thế nào đám đông có quyền kiểm soát chúng ta?

cả một thế giới đang bắn AK
và tên lửa, tất cả chúng ta đều được chào đón
chỉ có Lòng Tốt mới có thể chỉ đường cho chúng ta



Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Nguyễn Thị Phương Trâm's avatar

By Nguyễn Thị Phương Trâm

There's magic in translating a body of work from one language to another.

11 comments

Leave a reply to nesfelicio Cancel reply