The owner of my dignity | Nguyễn Thị Phương Trâm

How could you?
How could you begrudge me
my ignorance?
I am not of your world
(I care not for it)

You laugh at how much little I know
The eyes of a bewildering child
My view of your world
Mine alone

My willingness to be alone

In the world of Men
How small I am then
Small small small

I am not the person you see
How then possibly do you see me

The owner of my dignity
The mother of my children
I am me
(No one’s property)


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Thư Giáng Sinh 2020 gửi thi sĩ | Nguyễn Thị Phương Trâm

Thư Giáng Sinh 2020 gửi thi sĩ

Vì ngôn ngữ tiếng Việt quá kém, sự hiểu lầm là thường, chấp nhận vậy, bản tính của tôi là thích mọi sự phải rõ ràng. Mỗi lúc giống như tôi bị kẹt ở giữa tảng đá và chỗ nào thật cứng “stuck between a rock and a hard place”. Nhất đối với một người nói chuyện rất giỏi và chân thành như tôi. Thốt ra bằng tiếng Việt như một cái tát vào mặt thay vì một lời khen chân thành.

Ví dụ như chữ “giống”, anh có thể nghe thành đạo văn. Nhưng nếu tôi nói “level” thì lại vô cùng đểu. Tài hùng biện “eloquence” của tôi là ở tiếng Anh chứ không phải tiếng Việt. 

Khi tôi đọc thơ của anh, hình như anh hiểu lầm là tôi hay so sánh anh với những thi sĩ tôi thích đọc. Thơ của những thi sĩ tôi thích đọc, chỉ một phần nhỏ là cách họ viết, Shakespeare viết Sonnet khác hẳn với Cummings hay “i” thay “I” như LVT, viết thơ một cách chỉ có LVT viết. Tôi nghĩ không có ai theo chép nổi, tôi nghĩ đây là một trí tuệ riêng của những người sống thật sự “unique”, về ngôn ngữ họ cũng vậy. 

Tôi mê thơ của những thi sĩ này, khác ở đây là anh còn sống. Đôi khi làm tôi hơi ngại. Những ranh giới “boundaries”, rất quan trọng đối với tôi. Nếu không thì sống cách thiên nhiên như những con thú cũng vui, nhưng rất là mệt. Nghe dễ nhưng không hiện thực.

Nói đến hiện thực thì lại nhớ đến từ “dịch giả”, tôi chưa được quyền xài từ ngữ này. Tác giả, thi sĩ chăng vẫn còn kém xa. Người đọc đam mê dịch thơ mới là chính xác. Vì người ta ngoài đời, vô cùng giỏi, tài năng cao như anh, như Thiện. Không cần phải đi đâu xa để kiếm những người dịch giả giỏi. Tuần vừa qua, bớt cái chém gió trên FB, tôi có nhiều thời gian đọc blog của người khác. Mỹ có rất nhiều tài năng trẻ, viết rất hay, người Mỹ gốc Việt. Thật là một niềm tự hào đối với những người lưu vong như tôi. 

Nhưng không, tôi không có một chút nào hối tiếc nhắc đến trình độ tiếng Việt của mình. Vì sống phải kiếm ăn, đây là chuyện thực tế. Chữ nghĩa dù rất là quan trọng trong gia đình tôi, mái ấm gia đình vẫn là trên hết. 

Trở lại thơ của anh. Dịch thơ của anh như đọc thơ của Cummings và Shakespeare. Dịch thơ của người ta như là một cảnh người ta hay chụp hoài như hoàng hôn trên biển. Đẹp, nhưng, lập đi lập lại hoài nó chán, “Vemödalen”. Nếu vậy thì hơi nghịch lý, ý của tôi? Không đâu ạ, thơ của anh “không giống ai” (phá thôi nhé, kiểu vô duyên của tôi) và tôi nghĩ chả ai đạo văn nổi. Tôi “share” mãi thơ của anh, người ta cứ nhắc khéo hoài làm tôi tự dưng mất tự do trên một đất nước tự do như FB. Không thì họ đồn tầm bậy, vì khổ thay tôi là đàn bà, không phải đàn ông? Chịu. Nhưng tôi nghỉ chơi FB, dù rằng nó bắt đầu từ nguồn tin không tốt của sức khỏe mình. Qua giáng sinh tôi sẽ trở lại. Trong thời gian này tôi muốn “Tự sướng” với những bài thơ của anh. 

Khi tôi cám ơn anh, hay Thiện. Đây là lòng chân thành của tôi. Never doubt it.

Anh cùng gia đình luôn an lành nhé.

Trâm.

November 2020


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Fuck it! | Nguyễn Thị Phương Trâm

Too manic
Too romantic
Too dark
Too much spark
Too light
Too bright
Too pretty
Too ditzy
Too ethnic
Too pathetic
Too long
Two pronged
Too short
They snorted

Hmmmmmmm
Too full of shit!

Fuck it!
_____
NOVEMBER 2019


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

A walk in the rain | Nguyễn Thị Phương Trâm

A walk in the rain
Muffling footsteps say
Hey, I’m sane 

The pitter-patter on the tin roof
The pulse in my ears
Is it not proof

“Remember me…
for soon I will be gone
until you’re in my arms again.”

Wet footprints on pavements

Remember me.

_____

APRIL 2020


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Anh yêu à | Nguyễn Thị Phương Trâm

“Anh yêu à, em có sống đâu khi anh không bên em”
“My darling, I don’t live at all when I’m not with you”

Ernest Hemingway
A FAREWELL TO ARMS

—–

My love,

Hemingway had depression, he tried to kill himself many times but didn’t succeed until he finally did. There are moments I have felt like that, missing you so much felt I could not live without you, but I would never hang myself and leave you with such a burden of guilt. It is not love dearest, it is more of a selfish obsession. The film I was watching opened with a quote by Hemingway and straight away I wanted to translate it and send it to you. “My darling, I don’t live at all when I’m not with you”, at first I was overwhelmed with romantic notions before I came to the realisation of how it is so unrealistic. I couldn’t be bothered with watching the rest of the movie.

I drifted in and out of sleep last night without a dream, the world is in such a sad state due to the pandemic. I could not let go of the thought of if we were to continue to exist we must consume each other’s flesh like the sailors in the movie “In the Heart of the Sea”.

It makes me think of the refugee boats stranded on deserted islands in the middle of the ocean. The elderly had to sacrifice their flesh to sustain the existence of future generations.

Sacrifices my love aren’t just sweat and tears, or one’s flesh, it is more so the damnation of the souls of good people.

How could I sleep?

Sending you my love.

Anh yêu à,

Ông Hemingway có bệnh trầm cảm anh, tự tử hoài mà không thành công, cuối cùng thì ông ta cũng đã thành công. Em đã có những giây phút như vậy, không sống được vì em nhớ anh nhưng em không bao giờ treo cổ mình để anh gánh nặng cái chết của em đâu nhé. Cái đó không phải là tình yêu anh ạ, mà là sự mê muội ích kỷ. Em vừa xem phim  mở đầu với câu đó của Hemingway em mới dịch để gửi cho anh. “Em yêu à, anh có sống đâu khi em không bên anh”, mới đầu em thấy thật xúc động vì quá lãng mạn, nhưng cuối cùng em thấy không thực tế tý nào. Em bỏ phim đang xem giữa chừng luôn.

Tối hôm qua giấc ngủ vật vờ không một giấc mơ, thế giới hiện tại trong trạng thái tệ bại đại dịch. Em cứ nghĩ cuối cùng để tồn tại chúng ta sẽ phải ăn thịt nhau như những anh hải quân lênh đênh trên biển vì bị đắm tàu cả ba tháng trời trong phim “In the Heart of the Sea” chăng.

Làm em nghĩ đến những con tàu vượt biên bị đắm tàu trên những hòn đảo hoang. Người già hy sinh da thịt mình để thế hệ sau được sống sót.

Sự hy sinh anh à, không chỉ mồ hôi nước mắt, da thịt mà vả lại là cả linh hồn của những con người đạo đức.

Cách nào mà em ngủ đây.

Yêu anh.

July 2021

May be an image of body of water, grass and nature

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

A life worth living | Nguyễn Thị Phương Trâm

A LIFE WORTH LIVING I walked down the footpath she led me Along the Olympic drive, I did see We walked quietly amidst screaming cars I wanted it to end if I wanted to go far It was loud, the spinning of tires. Screeching relentless full of desire I heard it’s calling. I wanted to go. I was just tire so tired, but she said no “If you go I will be alone… The children were you, they were born. Your parents have no choice. They’ve never had a voice…” So we turned into the side street. There the colour of autumn greets The wheel of the season slow Yet my heart was like lead, so old. _____ JUNE 2018


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Do you know how hard it is to be a good wife? | Nguyễn Thị Phương Trâm

Do you know how hard it is to be a good wife?

You scrounge for sweet potato shoots from your mother’s garden for a meal.

The sweet potato shoots reminded me of my grandparents, the years of The Redistribution of Wealth after 1975. The toilets, where you had to sprinkle ash over your excrement, fertiliser for the food on your table. You used leaves to wipe your butt, there is no lining up at the supermarket for toilet paper during a pandemic.

Gosh, the cuts of young bamboo shoot my grandfather used to salvage from the forest. Where my uncle often faced tigers in the night(days there were still tigers). Now echidna is a condiment for drinking.

Do you think I’ve forgotten the taste of roasted dog meat? Living is not so simple.

By the time I finish this prose, the rice in the electric cooker has burnt to a crisp.

Làm một người vợ đảm đang, bạn có biết là phải khổ sở đến thế nào không?

Phải đi ngắt trộm rau lang ở vườn của mẹ mình cho bữa cơm tối chủ nhật. 

Nghĩ đến rau lang, tôi lại nhớ đến ông bà ngoại tôi, những năm đi kinh tế mới. Những nhà vệ sinh ngoài trời, tự phủ tro lên phân của mình để sau này bón rau cỏ. Lấy lá làm giấy vệ sinh, huống chi, xếp hàng mua giấy mùa đại dịch.

Ôi những khúc măng non ông ngoại cắt về từ những bụi tre trong rừng. Ông bác tôi đã đối mặt với những con hổ giữa đêm(thời còn có hổ). Bây giờ những con nhím là những món mồi.

Bạn không nghĩ tôi còn nhớ mùi vị của thịt cầy như thế nào sao. Sự sống không đơn giản tí nào.

Viết xong thì chắc nồi cơm điện cũng bị khét.


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

NGUYỄN LÃM THẮNG

thơ thiếu nhi của Nguyễn Lãm Thắng

In Vietnamese by Nguyễn Lãm Thắng
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm


Nguyễn Lãm Thắng

Born August 14th, 1973, writes under many pseudonyms: Nguyễn Lãm Thắng, Lam Thuỵ, Trà Thị Kim Xuyến and as a children’s author: Nguyễn Trần Bảo Nghi, Du Lãm, Nhật Quang, Nguyễn Trần Khải Tú…

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.