Life is a dangerous path | Hồ Chí Minh

Các em Anh Ngữ AVA tặng cô Maria

thơ Hồ Chí Minh
Nguyễn Thị Phương Trâm dịch

I
Beyond the highest mountain steepest climb
Who could have thought the flattest path was a crime
A tiger in the mountain was nothing
Human on the flattest path meant prison

II
I represent Vietnam
I am an act of diplomacy in China
It’s supposed to be simple not all this trouble
When I’m a “V. I. P.” in their prison

III
I am honest and I have nothing to hide
How could they accused me of being a traitor
It’s not something one take lightly
Harder to take it now so lightly.

Thế lộ nan


I
Tẩu biến cao sơn dữ tuấn nham
Na tri bình lộ cánh nan kham
Cao sơn ngộ hổ chung vô dạng
Bình lộ phùng nhân khước bị giam

II
Dư nguyên đại biểu Việt Nam dân
Nghĩ đáo Trung Hoa kiến yếu nhân
Vô nại phong ba bình địa khởi
Tống dư nhập ngục tác gia tân

III
Trung thành ngã bản vô tâm cứu
Khước bị hiềm nghi tố Hán gian
Xử thế nguyên lai phi dị dị
Nhi kim xử thế cánh nan nan


Hồ Chí Minh [1890-1969] Bác Hồ, Uncle Ho, the poet was a Vietnamese revolutionary and politician who served as the founder and first president of the Democratic Republic of Vietnam from 1945 until his death in 1969, and as its first prime minister from 1945 to 1955.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Thành phố nằm trên biển | Edgar Allan Poe

A poem by Edgar Allan Poe
Translation into Vietnamese by Lê Vĩnh Tài

Kìa! Cái chết đã ngóc đầu dậy, dựng lên ngai vàng
Trong một thành phố xa lạ đơn độc
Trong miền Tây u ám,
Nơi những người tốt nhất và xấu nhất
Đã đến nơi an nghỉ vĩnh hằng.

Có những đền thờ, cung điện
(Và những tòa tháp bị thời gian ăn mòn
Đừng run sợ!)
Chúng không thuộc về chúng ta.

Xung quanh, chúng ta nâng gió lên cao và quên lãng,
Nằm im dưới bầu trời
Những dòng nước u sầu.

Không có tia sáng nào từ Thiên đường chiếu xuống
Vào đêm dài của thị trấn;
Nhưng ánh sáng từ biển cả u ám
Tràn lên những tháp pháo lặng lẽ—
Tỏa sáng lên những đỉnh cao và tự do—
Lên mái vòm—lên những ngọn tháp—lên những cung điện của ông vua—
Lên những bức tường giống như thành Babylon—
Lên những khu vườn tối tăm đã bị lãng quên
Từ lâu dây thường xuân đã hoá thành phù điêu và những bông hoa đã hoá đá—
Lên rất nhiều ngôi đền
Kỳ diệu những bức phù điêu có vòng hoa
Đan xen đàn vĩ cầm, hoa violet và dàn nho.
Cam chịu dưới bầu trời
Những dòng nước u sầu nằm đó.

Hãy hòa trộn những tháp pháo và bóng tối
Ở đó tất cả dường như lơ lửng
Trong không khí, một tòa tháp kiêu hãnh
Cái chết nhìn thật khổng lồ.

Những cánh quạt mở ra và những ngôi mộ
Há hốc miệng ngáp như những con sóng;
Nhưng sự giàu có không nằm ở đó
Trong đôi mắt = kim cương của mỗi tượng thần—
Không phải những người chết đeo đầy đồ trang sức
Cám dỗ những dòng suối chảy ra khỏi giường;
Vì không có gợn sóng nào cuộn tròn, than ôi!
Dọc theo vùng hoang vu của thủy tinh đó—
Trên một vùng biển xa xôi—
Không có sự nhấp nhô nào cho thấy gió đã từng
Dập dồn trên những vùng biển ít thanh bình.

Nhưng kìa, một sự khuấy động đang diễn ra
Trong không khí! Sóng—có một chuyển động ở đó!
Như thể các tòa tháp đã bị đẩy sang một bên,
Trong sự chìm xuống nhẹ nhàng, thủy triều buồn tẻ—
Như thể đỉnh của chúng yếu ớt tạo ra
Một khoảng trống trong bầu trời mỏng manh.

Sóng giờ đây có ánh sáng đỏ hơn—
Những giờ phút đang thở yếu ớt—
Và khi, giữa không trung có tiếng rên rỉ,
Xuống trần gian, xuống thị trấn đó sẽ lắng xuống
Từ đây, địa ngục, trỗi dậy từ hàng ngàn ngai vàng,
Sẽ đời đời tôn kính nó.

The City in the Sea

Edgar Allan Poe
[1809 – 1849]

Lo! Death has reared himself a throne
In a strange city lying alone
Far down within the dim West,
Where the good and the bad and the worst and the best
Have gone to their eternal rest.
There shrines and palaces and towers
(Time-eaten towers and tremble not!)
Resemble nothing that is ours.
Around, by lifting winds forgot,
Resignedly beneath the sky
The melancholy waters lie.

No rays from the holy Heaven come down
On the long night-time of that town;
But light from out the lurid sea
Streams up the turrets silently—
Gleams up the pinnacles far and free—
Up domes—up spires—up kingly halls—
Up fanes—up Babylon-like walls—
Up shadowy long-forgotten bowers
Of sculptured ivy and stone flowers—
Up many and many a marvellous shrine
Whose wreathed friezes intertwine
The viol, the violet, and the vine.
Resignedly beneath the sky
The melancholy waters lie.
So blend the turrets and shadows there
That all seem pendulous in air,
While from a proud tower in the town
Death looks gigantically down.

There open fanes and gaping graves
Yawn level with the luminous waves;
But not the riches there that lie
In each idol’s diamond eye—
Not the gaily-jewelled dead
Tempt the waters from their bed;
For no ripples curl, alas!
Along that wilderness of glass—
No swellings tell that winds may be
Upon some far-off happier sea—
No heavings hint that winds have been
On seas less hideously serene.

But lo, a stir is in the air!
The wave—there is a movement there!
As if the towers had thrust aside,
In slightly sinking, the dull tide—
As if their tops had feebly given
A void within the filmy Heaven.
The waves have now a redder glow—
The hours are breathing faint and low—
And when, amid no earthly moans,
Down, down that town shall settle hence,
Hell, rising from a thousand thrones,
Shall do it reverence.


Edgar Allan Poe [1809-1849] là một nhà văn, nhà thơ, biên tập viên và nhà phê bình văn học người Mỹ, nổi tiếng nhất với thơ và truyện ngắn, đặc biệt là những câu chuyện bí ẩn và rùng rợn.

Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

Mít Ta | Hoàng Xuân Sơn

Hoàng Xuân Sơn

A poem in Vietnamese by Hoàng Xuân Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

The Jackfruit
One can argue
To one’s heart content
It is the iconic symbol
Of our nation

But at the heart of it
Is a sulfureous centre
The undoing of
Its people

M Í T



[ an nam ]

Cạp
Khới
Nạy
Tới hết xơ
Lòi ra hột mít
Bên tờ giấy xanh
Thôi ta đi mua điềm lành
Cãi cọ nhau chi đành hanh
Sự đời

À
Trong hột mít đầy hơi
Hãy vén cho khéo kẻo
Đời bung hương

)(
s ử m ặ c
Phọt Ru Lai
[ tôi độc lập ăn theo ]


Hoàng Xuân Sơn 

A renowned poet, born 1942, writes under various pseudonyms: Hoàng Xuân Sơn, Sử Mặc, Hoàng Hà Tỉnh, Vô Ðịnh… 

Hometown: Vỹ Dạ, Huế.

Lý Thường Kiệt Primary  

Bán Công High School and Quốc Học Huế High School

Bachelor of philosophy, and postgraduate of political science and commerce at The university of Văn Khoa Sài Gòn. 

Worked at the Ministry of Transport and Communication, a branch of the General Department of Postal Service of the Republic of Vietnam.

After 1975 worked in the Postal Office for 7 years. December 1981 settled in Montreal, Canada.

The poet’s career span from 1970 to the present day his work has been published in many literary publications. In vietnam: Văn, Chính Văn, Diễn  Ðàn, Khởi Hành, Nghiên Cứu Văn Học, Ðối Diện, Thân Hữu, Xây Dựng Nông Thôn, Ngưỡng Cửa, Nhà Văn. Outside of Vietnam: Làng Văn, Văn Học, Văn, Thế Kỷ 21, Chủ Ðề,  Sóng, Sóng Văn, Nắng Mới, Saigon Times, Hợp Lưu, Phố Văn,  Gío Văn , Canh Tân, Ði Tới, tạp chí Thơ. 

Collaborating platforms: Litviet (U.S.A), Tienve (Australia), Vanchuongviet… and the translations of his poetry into English by Nguyễn Thị Phương Trâm on SONGNGUTAITRAM.

Published work:

Viễn Phố (thơ, Việt Chiến xb 1988)

Huế Buồn Chi (thơ,93)

Lục Bát (thơ, 2005)

Ref: vanchuongviet.org

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

Annabel Lee | Edgar Allan Poe

A poem by Edgar Allan Poe
Translation into Vietnamese by Lê Vĩnh Tài

nhiều năm đã trôi qua
trong một vương quốc ven biển
có một nàng mà không chừng bạn cũng biết
tên nàng là anna

nàng không muốn nghĩ gì
ngoài việc yêu tôi và chờ được tôi yêu
tôi là đứa trẻ và nàng là em bé

trong vương quốc ven biển này
chúng tôi yêu nhau
bằng một tình yêu còn hơn cả tình yêu

tôi và anna của tôi
yêu đến mức các thiên thần
thèm muốn được yêu

và đó là lý do tại sao, từ lâu lắm rồi
trong vương quốc này
có một cơn gió cứ thổi ra từ đám mây, làm lạnh
anna của tôi

vì thế bạn bè người thân của nàng
mang nàng cách xa tôi
nhốt nàng vào một ngôi mộ
trong vương quốc

các thiên thần không thể hạnh phúc
như lúc ở Thiên đường
nên ghen tị với tôi
đó là lý do (mà ai cũng biết,
trong vương quốc bên bờ biển này)
vì sao cơn gió cứ thổi ra từ đám mây
lạnh giá đã làm chết anna của tôi

tình yêu của chúng tôi
còn ấm áp hơn tình yêu của những tay già
cả những thiên thần trên cao
hay những con quỷ dưới biển
không bao giờ có thể tách rời linh hồn tôi
khỏi linh hồn anna

vì mặt trăng không bao giờ tỏa sáng
mà không mang đến cho tôi những giấc mơ
những vì sao không bao giờ mọc
vì tôi đã cảm thấy đôi mắt
lấp lánh của nàng

cả đêm, tôi nằm bên
người yêu dấu của tôi – cô dâu mới của tôi
trong ngôi mộ của nàng
bên bờ biển nàng và tôi trong ngôi mộ rì rào.


Edgar Allan Poe [1809-1849] là một nhà văn, nhà thơ, biên tập viên và nhà phê bình văn học người Mỹ, nổi tiếng nhất với thơ và truyện ngắn, đặc biệt là những câu chuyện bí ẩn và rùng rợn.

Lê Vĩnh Tài, the poet and translator born in 1966 in Buon Ma Thuot, Daklak, Vietnam. The retired doctor is still a resident of the Western Highlands and a businessman in Buon Ma Thuot.

barbed wire | Vũ Hoàng Thư

Hoang dã, Thanh Hóa, Vietnam. Photography by Nguyễn Thị Phương Trâm

A poem in Vietnamese by Vũ Hoàng Thư
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

with the utmost respect and sorrow my tears poured for the Palestine woman
women of the world standing on this side of the concertina wire staring at the other side
where the tanks stood growling, pointing their black gun barrel
one way of stopping husbands, fathers, and children from getting crush…
since when did the concertina, the name of a musical instrument that carries love, became the name of a barrier?
since when did music turned into hate?
why must Palestinian or Vietnamese mothers wait forever in despair?
in a homeland beyond hope?

dây kẽm gai


tôi thống thiết tuôn nước mắt cho người đàn bà Palestine,
những người đàn bà trên mặt đất đứng bên này vòng kẽm concertina nhìn về phía bên kia,
phía xe tăng gầm gừ, nòng súng đen rắp ranh,
cách ngăn chồng, cha, con, anh em, chị em trong vùi dập…
từ khi nào concertina tên nhạc khí mang thương yêu thành tên hàng rào ngăn cách?
từ khi nào âm nhạc chỉ biết kêu gọi hận thù?
sao mẹ Palestine, mẹ Việt Nam muôn đời tuyệt vọng đợi chờ?
một quê hương vô vọng?

Vũ Hoàng Thư
10/10/2020


Vũ Hoàng Thư, born Võ Anh Tuấn 1949 in Hue, Vietnam. The poet and translator, head editor of bienkhoi.com currently lives in Fountain Valley, California.

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

one bastard grain of rice | Hoàng Xuân Sơn

Sydney Autumn 2025 [Nguyễn Thị Phương Trâm]

A poem in Vietnamese by Hoàng Xuân Sơn
Translator: Nguyễn Thị Phương Trâm

leave me alone
give me room to breathe
take what you need
but take not even the sidewalk
the curve, the words
the letters spinning
all I want in to clandestinely
carve out a small piece of the sunset just for me
please

you won’t be able to see
in the dying light
the last of drop of my seed
at the precipice is a noisy cuckoo’s nest
their cries never cease the pests

my eye
blinded by a stye
all I can do is hop
please spare me a brick
be kind and add a screw or a spring

jump, jump higher now grasshopper
cause a crackle a pop a wave
the pots might be cracked
the crockery may had its day
don’t throw them away
late I might be but it is still my
one bastard grain of rice

HẠT CƠM RƠI


Để yên cho tôi thở
Xin đừng choáng hết lề đường
Bài múa chóng mặt những con chữ
Tôi đang khắc lậu một tà dương

Bạn không nhìn thấy đâu tia nắng kém cỏi
Giọt tinh gắng gượng tuổi chiều
Bên bờ rào lu loa tổ chim tu hú
Không giây phút nào ngừng nghỉ kêu rêu

Tôi mắc bệnh váng mù mắt đậu lẹo
Đi tới đâu cũng nhảy lò cò
Hãy nhường cho tôi một viên gạch
Để thương tình đặt chiếc lò xo

Búng lên búng cao lên cào cào châu chấu
Để tanh tách vi sóng cuộc đời
Đừng quẳng hết bát cùn tô mẻ
Tôi muộn màng một hạt cơm rơi

16 mai25
@hxs


Hoàng Xuân Sơn 

A renowned poet, born 1942, writes under various pseudonyms: Hoàng Xuân Sơn, Sử Mặc, Hoàng Hà Tỉnh, Vô Ðịnh… 

Hometown: Vỹ Dạ, Huế.

Lý Thường Kiệt Primary  

Bán Công High School and Quốc Học Huế High School

Bachelor of philosophy, and postgraduate of political science and commerce at The university of Văn Khoa Sài Gòn. 

Worked at the Ministry of Transport and Communication, a branch of the General Department of Postal Service of the Republic of Vietnam.

After 1975 worked in the Postal Office for 7 years. December 1981 settled in Montreal, Canada.

The poet’s career span from 1970 to the present day his work has been published in many literary publications. In vietnam: Văn, Chính Văn, Diễn  Ðàn, Khởi Hành, Nghiên Cứu Văn Học, Ðối Diện, Thân Hữu, Xây Dựng Nông Thôn, Ngưỡng Cửa, Nhà Văn. Outside of Vietnam: Làng Văn, Văn Học, Văn, Thế Kỷ 21, Chủ Ðề,  Sóng, Sóng Văn, Nắng Mới, Saigon Times, Hợp Lưu, Phố Văn,  Gío Văn , Canh Tân, Ði Tới, tạp chí Thơ. 

Collaborating platforms: Litviet (U.S.A), Tienve (Australia), Vanchuongviet… and the translations of his poetry into English by Nguyễn Thị Phương Trâm on SONGNGUTAITRAM.

Published work:

Viễn Phố (thơ, Việt Chiến xb 1988)

Huế Buồn Chi (thơ,93)

Lục Bát (thơ, 2005)

Ref: vanchuongviet.org

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

on a hill | Nguyễn Thị Phương Trâm

Nguyễn Thị Phương Trâm (21 @ Auburn botanical garden, Australia)

On a hill
I sat very still,
Back against the tree
I saw far as I could see.

Unhappy,
I climbed this very tree
At the top it was windy,
Not shady at all.

It was a summer day,
I then no longer feel so gay.
I fell from atop of that tree,
And even the flees laughed in glee!

ttt
15 September 2014


Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.

aesthetic and social norm | Nguyễn Thị Phương Trâm

Sydney winter 2025, it snowed in Queensland, and the last time it snowed in Queensland was in 1975, 50 years ago. Nguyễn Thị Phương Trâm

aesthetic and social norm
you must conform

slim down
– you’re too fat!

dye your hair
– you’re too grey!

shut up
– you’re a woman!

you like sex?
– you’re a whore!

CONFORM TO SOCIAL NORM

I am fat
I am grey
I speak up
I love sex

THE ART OF LIVING

Nguyễn Thị Phương Trâm, the blogger, poet, and translator, was born in 1971 in Phu Nhuan, Saigon, Vietnam. The pharmacist currently lives and works in Western Sydney, Australia.